Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014

DALAI LAMA AND RELIGIOUS FREEDOM

 
***
Trên sân khấu giảng đường lớn nhất trường đại học Santa Clara, có 3 vị. Dalai Lama, ông trưởng khoa Đạo đức thực hành (Applied ethics) -một khoa  được xếp hàng đầu trong các trường đại học Mỹ và CEO của một trong năm hãng bảo hiểm lớn nhất nước Mỹ.
Nếu như Beo chép nguyên văn ra đây bài nói của 3 vị ấy và dấu tên đi, Beo tin rằng Dalai Lama sẽ được điểm…thấp nhất.
Trực diện nghe, lại là câu chuyện khác.
Hạnh phúc thật sự chỉ có được khi người ta sống có đạo đức. Cùng câu ấy, từ miệng CEO sẽ  khiến bạn đặt tiếp câu hỏi, từ nhà giáo có thể khiến bạn ngờ vực, nhưng nó sẽ là chân lí nếu từ một lãnh tụ tinh thần.
Đó là tôn giáo. Đó là Dalai Lama.
***
Hội trường 4 ngàn chỗ, giá vé 130 đô và hết vèo trong vòng 20 phút mở bán.
Sau màn khai mạc với tụng kinh và trẻ con hát chào mừng lộn xộn một cách hồn nhiên rất Mỹ là bài phát biểu gọn, xúc tích, đầy văn chương, của ông trưởng khoa, đến lượt nhân vật chính của 130 đô.
Lóng ngóng đội lên gỡ xuống dăm lần cái mũ đi biển mang tên trường Santa Clara, lấy ngón út ngoáy tai rồi đưa ra nhìn nhìn, Dalai Lama mở đầu bài thuyết giảng bằng một hai câu hài hước và kết thúc trong vòng 15 phút. Gọn, xúc tích, ít văn chương hơn ông trưởng khoa.
Trong suốt 15 phút, người trợ lí (tóc bạc trong hình của Beo) đứng cạnh liên tục nhắc vở, khi một từ khi nguyên câu. Bạn nào rành về kịch, chắc biết công việc của người nhắc vở bên cánh gà cho diễn viên, khi họ không thuộc lời.
CEO kết, cực gọn, rất thực tiễn.
Tuy nhiên, cả ba ông đều không ai trả lời được điều Beo tò mò: làm cách nào để điều khiển hành vi của mình trong kinh doanh, để vừa kiếm được lợi nhuận tối đa vừa giữ được những quy phạm đạo đức cổ điển?
Hạnh phúc không phải là thứ có sẵn, nó đến từ chính hành động của bạn. Dalai Lama và người nhắc vở, nói thế.
***
Nằm kẹp giữa hai nền văn minh vĩ đại Trung quốc và Ấn độ, dù ở vị trí địa lý khủng khiếp cao trên 4 ngàn mét và là một quốc gia thống nhất từ  thế kỷ thứ 7, nhưng lịch sử  Tây tạng cũng ba chìm bảy nổi với các cuộc xâu xé từ Mông cổ, Trung quốc.
Biên giới Tây tạng hiện nay được thiết lập từ thời nhà Thanh thế kỷ 18. Năm 1913, Tây tạng giành độc lập. Năm 1950, bị Trung quốc chiếm lại.
Tên thật của Dalai Lama là Tenzin Gyatso. Ông lên ngôi Lama (một chức lãnh tụ tinh thần kiêm lãnh đạo thế tục của nhánh Phật giáoTây tạng) từ năm lên 2 (1933).
Năm 1951, ông kí một hiệp ước hòa bình, chấp nhận Tây tạng trở thành  khu tự trị của Trung quốc.
Trong một toan tính rất Tàu, chính phủ Trung quốc đã nhanh chóng đưa vào định cư tại Tây tạng hơn một triệu cựu tù hình sự, chiếm 1/7 dân số, để chung sống với dân tộc Tạng.
Năm 1959, Dalai Lama xé bỏ hiệp ước, dẫn theo 80 ngàn dân, chạy sang Ấn độ, lập chính phủ lưu vong.
Năm 2001, Dalai Lama nhường phần lãnh đạo thế tục cho vị thủ tướng đầu tiên của chính phủ lưu vong, cũng là một nhà sư.
***
Tháng chín năm 2009, Dalai Lama đã tước áo tu hành và đuổi khỏi quốc gia lưu vong 900 người vì lý do, bất đồng chính kiến với ông.
Cuộc thanh sát này thậm chí còn diễn ra tận đến các nhà hàng của người Tạng. Khách phải trả lời câu hỏi Ok or  not Ok với Lama, not Ok thì xin mời ra.
Đó là lí do của cuộc biểu tình như trong hình, do tổ chức Phóng viên tự do và những người ly khai Lama, tổ chức.
Chừng hơn trăm, toàn Mỹ trắng.




ĐẤU TỐ ĐỜI MỚI

COPY CỦA NGUYEN QUANG

1 con cẩu phóng viên, đi qua đường, thấy cái nhà to to là, thế là nó chụp ảnh, hóa ra nhà to của sếp to.
Ở xứ này, sếp to là nhà to, anh nào nhà nhỏ thì nằm ở vị trí to, tính ra tiền, thì hóa ra mua đc 10 cái nhà to ở nơi đéo phải trung-thị.
Thế là, mạng rộ lên phong trào đấu tố.
Lí do lũ súc vật đấu tố quá lọt tai: lương thàng này bao nhiêu, sao xây đc nhà to thế? 
Chúng đéo cần biết, họ đã nhọc công thế nào để xây nhà, vay mượn ai, hay ăn hối lộ kín thế nào để tích góp, chỉ biết, nhà to là có tội hehe, lí do tuyệt không, địt mẹ lũ bần nông chúng mài.
Tôi biết 1 đống bạn là quan quèn, nhà chúng cũng to bự, trên vài ha, ảnh hưởng đéo gì đâu? hay chỉ quan nhỏ hay đéo làm quan mới được ở nhà to?
Làm quan to, thì nhà nhỏ mới làm tôi ngạc nhiên, và tôi biết ở 1 quốc gia nghèo hèn, có 1 thàng lãnh tụ sống rất bần nông, chiều chiều chổng mông ngắm cá, đái mẹ vào hàng rào, ở nhà sàn tha tha thẩn thẩn....
Dân của thàng lãnh tụ đó nghèo mạt rệp, gắp từng cục phân, nhặt từng mẩu lá.
Quan to mà nghèo, đó là cái họa cho dân vậy.
Hồi cải cách ruộng đất, chúng cũng đấu tố hệt như vậy, trói người ta vào, chỉ tay vào mặt, về kể tội. toàn tội bố láo vu vơ, nhưng vẫn giết người đc.
Thời nay hiện đại, chụp ảnh cái nhà, cư dân mạng xông vào, vào moi móc từ cái nhỏ nhất của thàng chủ nhà to, với lũ bần nông óc đất đó, cứ nhà to là có tội.
Vấn đề, thàng nhà báo chụp ảnh cái nhà đó, với 1 âm mưu đen tối, đã quá dễ để dắt mũi bần nông, trong khi cả cái dinh thự to và miếng đất đó bán đi, đéo mua đc 10 m2 đất phố cổ, có cược ko? 
Lũ bần nông, với tư duy của loại súc vật, ghen ăn tức ở suốt quãng đời bần hàn của chúng, cứ thấy dinh thự to, là muốn giết thàng chủ nhà.
Mặc dù, thật kì lại, tôi biết vài thằng, nó vẫn bebe cái mồm lồn chửi thàng chủ cái nhà to, trong khi nhà nó bán đi mua đc 2 cái nhà to hơn thế.
Khi nào đến lượt chúng mày, hỡi lũ ghen ăn ác độc.
Nếu thàng chủ nhà tham nhũng ăn cắp ăn hối lộ, hãy tìm chứng cớ đập vào mặt nó để tống nó vào tù, thay vì nhìn cái nhà to của nó và sủa vu vơ như chó nhai sịp rách.
địt con mẹ lũ bần nông rác rưởi.
Khi nào chúng nó xông vào đánh bất kì ai lái BMW, chỉ vì chúng làm văn phòng mà có xe sang lái? 
Và khi nào đến lượt các bạn tôi?