1.
Chiến tranh Việt nam là cuộc "đánh nhau" cuối cùng vì Ý THỨC HỆ, trên phạm vi toàn thế giới.
Khảo sát trên mạng Tiwtter cùng thời điểm, người TQ post 40 triệu stt và VN 500 ngàn thì người Việt bàn về cộng sản-phi cộng sản gấp chẵn 10 lần người Hoa. (các con số được làm tròn).
Mạo muội mà kết luận rằng, có lẽ Việt là quốc gia hiếm hoi duy nhất còn đau đáu về Ý THỨC HỆ. Cho dù, chiến tranh qua đi gần nửa thế kỉ và, thể chế xã hội hiện hành không còn bóng dáng gì của Marxism, cả thực tế lẫn lý thuyết.
Kì lạ, cực kì kì lạ là, sự đau đáu ấy không nằm ở đầu não cầm quyền, mà ở...dân chúng. Đặc biệt ở kiểu bào hải ngoại.
2.
Đối ngoại.
Cú bắt tay của Mã với Phi đồng ý cùng Trung Quốc giải quyết vấn đề biển Đông đẩy VN vào thế, quốc gia duy nhất có liên quan và quốc gia cuối cùng trong Asean, chống lại Trung Quốc.
Sau đây, bất kể Trump hay Clinton làm TT, chính sách ngoại giao Mỹ cũng thay đổi theo huớng bất lợi hơn cho VN. Vì "cái thế" nói trên khiến chúng ta KHÔNG CÒN GÌ để mặc cả với Mỹ.
Chúng ta bội bạc với nguời Nga lâu rồi.
Việc xoay trục sang Ấn, vừa muộn vừa quá chậm.
Nội địa.
Điểm sáng tốt nhất là...nợ công tăng. Chẳng ai tinh tuờng bằng chủ nợ, nó còn cho vay tức cơ hội "sinh lãi" còn tốt, khả năng phá sản gần như ko thể.
An ninh trong vòng kiểm soát, giải quyết các vụ biểu tình, xung đột lớn rất nhanh và tận gốc.
Điểm tối nhất là các doanh nghiệp lớn - xương sống của nền kinh tế- đều trong tình trạng cực kì tệ hại.
Điểm tối thứ nhì là mất kiểm soát với truyền thông.
3.
Đảng đang bước vào giai đoạn chỉnh huấn thứ hai, tính từ năm 1954.
Không thể không dự đoán rằng, việc công bố rầm rộ án kỉ luật đảng và sắp tới đây là chính quyền, với ông Vũ Huy Hoàng, để chuẩn bị cho bước cuối cùng là khởi tố.
Một cái án vô tiền khoáng hậu, bất chấp cả luật pháp lẫn logic: tước bỏ những thứ người ta không (còn) sở hữu.
Trước đó một bước, là Trịnh Xuân Thanh, tôi từng viết kĩ, không nhắc lại nữa.
Từ điểm khởi đầu đậm tính dân túy và duy ý chí này, soi vào 27 biểu hiện "tự chuyển hóa" mà HN TW 4 vừa kết luận, sẽ thấy kết-hậu quả gì, bên cạnh việc biến toàn bộ (nhấn mạnh TOÀN BỘ) đảng viên thành những tù nhân dự bị, như hiện đang.
4.
Tôi ko xếp vụ Formosa là vấn đề lớn, đáng quan tâm. Cái gì mang tiền giải quyết ổn thì hiệu quả lâu dài xã hội thu về chỉ là tiền...lẻ.
Stt 2 tôi viết về những vấn nạn sự vụ truớc mắt. Stt này là vấn nạn khuynh hướng lâu dài: Đảng cộng sản đang BẾ TẮC VỀ TƯ TUỞNG.
Gần 30 năm nay, chúng ta đã và đang quay về vạch xuất phát đúng quy luật, trên hành trình xây dựng mô hình xã hội theo Marx. Không đi tắt đón đầu nữa.
Chúng ta đi nhanh đến độ, về cơ bản hiện chỉ còn đất đai là sở hữu toàn dân.
Trong khi đó, đảng vẫn bám chặt tôn chỉ từ Chính cương 1930, tức đảng của giai cấp cần lao.
Nói dân dã, tôn chỉ đó là, thằng-làm-công ăn lương ông chủ nhưng lãnh đạo ông chủ. Chéo ngoe bất cập (nhật) này là gốc rễ dẫn đến, các ông chủ hối lộ thằng-làm-công. Họ làm gì có vũ khí công chính nào để tự vệ và tồn tại.
Bởi là đảng duy nhất. Lại lãnh đạo TOÀN DIỆN. (Đứng trên cả luật pháp mà vụ ông Vũ Huy Hoàng là ví dụ điển hình.)
Khi thằng-làm-công "trấn lột" tới chính những nguời làm công, thì đảng giật mình...chỉnh huấn.
Làm trong sạch bằng cách các đồng chí trong đảng tự truy sát nhau là DUY Ý CHÍ và PHI NHÂN. Mối liên kết bằng lợi ích vật chất, chặt dăm vài sợi dây không thể động nổi nguyên khu rừng. Thậm chí tác dụng nguợc, chỉ khiến chúng gia cố mối liên kết tinh vi và chặt chẽ hơn.
Không dám nhìn thắng vào sự thật ấy mà dân túy bằng hình thức cạo râu ria ...cho đẹp, chỉ khiến đảng hiện nay đi vào hầm cụt.
5.
Nếu bạn nghĩ rằng truyền thông phụng sự cho đại chúng, bạn là trẻ con.
Ở bất cứ thể chế xã hội nào, truyền thông cũng phục vụ cho một ông chủ. Tay nghề cao cuờng, che thân phận khéo và kĩ. Đầy tớ tầm Thanh niên, Tuổi trẻ...luớt cái tít báo cũng chỉ ra.
Cựu (chưa bị cách) BT Lê Doãn Hợp từng nói với tôi thế này:" Tuổi trẻ của nhiều "anh" lắm.".
Nhưng "nhiều anh" chưa phải là vấn nạn, vì nó chỉ tập trung ở dăm vài đơn vị báo có máu mặt.
Việc báo chí câu kết doanh nghiệp "làm đủ trò" có từ hàng chục năm nay, có những vụ gây thiệt hại không thua gì thạch tín trong nuớc mắm vừa qua.
Cuớp giết hiếp ngập ngụa mặt báo. Ko thể ko chỉ đích danh, báo chí góp phần làm băng hoại đạo đức xã hội, tha hoá những giá trị rất có giá trị của truyền thống.
Cao hơn buớc nữa, báo chí đang làm hồng vệ binh, cả vô tư lẫn chủ ý, cho cuộc phục hồi nhân phẩm đảng 2016, khởi xuớng là ông TBT dân gian đặt cho biệt danh không thể thông minh hơn: LÚ.
Trên cái nền như thế, báo chí KHÔNG PHẢI là tiếng nói của quảng đại quần chúng.
Tôi chưa tìm thấy tài liệu nào đưa ra những thống kê như, bao nhiêu % đảng viên ko còn tin vào Marx, bao nhiêu đang là Robinson vì xa rời quần chúng...và một con số cực kì quan trọng, bao nhiêu vị trí chính quyền đảng đang độc quyền nắm giữ, CÓ KHẢ NĂNG tham nhũng.
Những con số ấy sẽ mở đường công chính cho mọi cuộc tử hình. Tâm phục khẩu phục. Thay vì đi rình mò màu sắc cái biển xe, cách chức tước thuộc cõi âm hay, buông ra những nhận định ngây ngô cảm tính, thả thính cho mạng xh thóa mạ.
Cách tế ông VHH cho truyền thông khiến tôi ko tin vào sự trong sáng lẫn hiệu quả tích cực của đợt phục hồi nhân phẩm đảng này.
Tôi chỉ nhìn thấy thời quật mồ ông cha đang tới, gần lắm.
6.
Nghị quyết hội nghị trung ương 4 đã SAI TOÀN DIỆN, cả lý luận khoa học lẫn thực tiễn.
Liệt kê tủn mủn như bà hàng xén mất trộm mấy chục tội lỗi của đảng viên, tựu trung quy kết nguyên nhân tha hoá về đạo đức do đv tự chuyển hoá về tư tuởng, không còn trung thành với Marxism.
Đảng chung tình hệt nhà ông gì ôm cốt vợ ngủ bao năm. Ở đây chính xác là thiếu mấy tháng đầy 87 năm.
Tự chuyển hóa là nhận thức bản năng của loài nguời. Gần một thế kỉ khăng khăng mình (tức đảng cs) duy nhất đúng là điều phản khoa học thứ nhất.
Đại bộ phận đv (chữ của NQ4) không còn tin vào chủ thuyết của đảng, giữa giáo dục lại 4 triệu nguời và nhận thức lại của nhóm cầm đầu, đảng đã chọn phương án bất khả thi. Phản khoa học thứ nhì.
CÒN TIẾP
Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2016
NGƯỜI GIÀ...
Mình rất sợ những lời kêu gọi quyên góp cho văn nghệ sĩ già trên mặt báo. Ko phải vì sĩ diện cá nhân họ, mà vì nhân đó không ít nguời xúm lại chửi thằng ...nhà nước.
1. Khi Nhật Tuấn mất, cặp vc nhà văn kia "xúi" con ông ấy từ chối sự trợ giúp của hội nhà văn. Anh chị N.M.T đã khuyên cháu ko nên từ chối sự tử tế.
Đám tang đuợc HNV giúp rất chu đáo. Và chả khó gì hình dung gạch đá sau đó ông Hữu Thỉnh nhận đuợc, nếu cháu nghe lời xúi mang tính mưu đồ bé mọn kia.
P/s: anh N.M.T ra khỏi hội nv dễ cũng đã hơn 20 năm. Nhật Tuấn sinh thời chửi Hội quá bà mất gà.
2. Ông bà già mình đuợc bảo hiểm chi trả thuốc men rất tốt. Có loại khá đắt tiền.
Vị bác sĩ dán cái biển viết tay ngay thành cửa sổ: Tôi khám nguời già nên nói to không phải quát. Nghĩ bụng bác cứ quát cật lực cho em ăn theo. Tai còn thính mà ko quát cũng sức mấy vâng.
Công chúa Mémé tối qua bảo: tim mẹ vôi hóa 3 trên 4 độ, bác sĩ nghe nghe ở lưng sao phát hiện ra. Mình bắt gặp 2 quả anh chị hẹn hò qua alô, khi nào cấp kíu gặp nhau nhé.
Lương hưu đuợc phuờng mang tận nhà. Trả 5 ngàn đồng xăng dịch vụ cho cả hai cụ.
Sáng gặp ông bí thư chi bộ, gào tuớng lên: Bác ơi ba con không thấy đuờng, mấy tờ báo này để biếu nguời khác đuợc ko ạ?
Ông ấy quát lại: tiêu chuẩn của cụ ko cắt đuợc, con cứ giữ mà đọc.
1. Khi Nhật Tuấn mất, cặp vc nhà văn kia "xúi" con ông ấy từ chối sự trợ giúp của hội nhà văn. Anh chị N.M.T đã khuyên cháu ko nên từ chối sự tử tế.
Đám tang đuợc HNV giúp rất chu đáo. Và chả khó gì hình dung gạch đá sau đó ông Hữu Thỉnh nhận đuợc, nếu cháu nghe lời xúi mang tính mưu đồ bé mọn kia.
P/s: anh N.M.T ra khỏi hội nv dễ cũng đã hơn 20 năm. Nhật Tuấn sinh thời chửi Hội quá bà mất gà.
2. Ông bà già mình đuợc bảo hiểm chi trả thuốc men rất tốt. Có loại khá đắt tiền.
Vị bác sĩ dán cái biển viết tay ngay thành cửa sổ: Tôi khám nguời già nên nói to không phải quát. Nghĩ bụng bác cứ quát cật lực cho em ăn theo. Tai còn thính mà ko quát cũng sức mấy vâng.
Công chúa Mémé tối qua bảo: tim mẹ vôi hóa 3 trên 4 độ, bác sĩ nghe nghe ở lưng sao phát hiện ra. Mình bắt gặp 2 quả anh chị hẹn hò qua alô, khi nào cấp kíu gặp nhau nhé.
Lương hưu đuợc phuờng mang tận nhà. Trả 5 ngàn đồng xăng dịch vụ cho cả hai cụ.
Sáng gặp ông bí thư chi bộ, gào tuớng lên: Bác ơi ba con không thấy đuờng, mấy tờ báo này để biếu nguời khác đuợc ko ạ?
Ông ấy quát lại: tiêu chuẩn của cụ ko cắt đuợc, con cứ giữ mà đọc.
CHUYỆN THẦN TÀI TRĂM ĐÔ
1.
Em hỏi: Trump sẽ ảnh hưởng thế nào đến Việt nam.
Chị trả lời nhanh thế này: Nếu ngày mai có tận thế thì chính trị Việt nam cũng không (thèm) bị ảnh hưởng. NGOẠI TRỪ CHÍNH ĐẢNG CỘNG SẢN, ko có bất cứ ngoại lực nào có khả năng tác động được vào chính trị VN.
Về kinh tế, bị-được tác động, trực tiếp và mạnh mẽ, là từ phương Bắc, không phải phương Tây hay Mỹ.
Theo quan sát của chị, trong cách tiếp Trương Đức Giang (Chủ tịch quốc hội TQ) vừa qua, chắc chắn sắp tới đây các quan điểm của VN về biển Đông sẽ mềm mỏng hơn. Thực tế, không mềm mỏng hơn cũng không được khi hiện nay, chúng ta đang cô độc trên bàn cờ chính trị khu vực và thế giới nếu cứ khăng khăng, tất cả là của tôi.
Không thể mãi chạy theo việc bài Hoa của một nhóm người, xin lỗi em chị dùng từ, tuy khó nghe nhưng chính xác: mù quáng ngu xuẩn.
Giải quyết xong nút thắt biển Đông này, kinh tế Việt mới có cơ may thoát khỏi tình trạng cực kì nguy ngập hiện đang.
Em ui, Thần tài Trăm Đô không gõ cửa nhà nghèo đâu. Mấy người trúng số là ông ấy đi lạc (nên hiếm).
2.
Về nhà mới có điều kiện coi VTV và báo giấy. Mình thấy thế này: các nhà báo viết về quốc tế (trừ bài dịch) không biết gì về quốc tế cả. Đã thế còn lười, ko chịu tra cứu.
Bầu cử Mỹ, ít nhất ba chục năm gần đây, hầu như không có cuộc chạy đua phút chót nào không gay cấn. Năm nay chưa phải là gay cấn nhất lịch sử như các bạn ra rả nói và viết.
Năm 1988, Bush cha và Dukakis, công bố rồi, phát biểu vui mừng rồi, phải kiểm phiếu lại và kết quả đảo ngược.
Cuộc chạy đua năm nay lặp lại gần như y hệt năm 2000 giữa Al Gore và Bush con. Cũng một bên ăn nói rất chính khách một bên bạt mạng. Cũng báo chí và khảo sát giờ chót ưu ái Al Gore (báo chí còn riễu cợt Bush có IQ thấp nhất lịch sử các ứng viên TT). Và, kẻ nhiều phiếu phổ thông hơn đã thua chung cuộc....
Nguời Mỹ ko kiên định 1 lập truờng 90 năm như ta. Họ vận động ko ngừng để thay đổi kể cả chấp nhận mạo hiểm. Dĩ nhiên, họ có nền tảng quá hoàn hảo để những mất mát nếu có do mạo hiểm mà bị, ko ảnh huởng nhiều đến mọi mặt xh.
Đây cũng là nhìn nhận chính dẫn đến dự đoán đúng của mình cách nay gần năm.
3.
Mạng xã hội tại Vn đã và đang làm cực tốt việc trung chuyển những bài học trực quan về dân chủ và tự do. Cuộc bầu cử vừa qua là một ví dụ.
- Tự do chỉ thật sự tự do, khi trình độ nhận thức của số đông dân chúng đạt tới mức không bị tác động bởi tuyên truyền của truyền thông.
- Dân chủ chỉ thực sự dân chủ, khi bạn có quyền biểu tình, quyền hét to những điều bất bình nhưng, bạn buộc phải chấp nhận và thực thi những quyết định của phái-nhóm mạnh hơn bạn.
Dân chủ cũng thực sự là dân chủ, khi có một thế hệ chính khách công khai cảm ơn-xin lỗi đối thủ lúc chung cuộc. (Thay vì rị mọ đổ lỗi bao biện cho đồng chí X đồng chí Y).
Sáng mai giờ Boston, trường con gái nghỉ cho sinh viên đi diễu hành. Nhắc lại không thừa, chúng bày tỏ sự thất vọng với tân tổng thống, chứ không phải chúng chống đối lại kết quả ngày trước đó..
Em hỏi: Trump sẽ ảnh hưởng thế nào đến Việt nam.
Chị trả lời nhanh thế này: Nếu ngày mai có tận thế thì chính trị Việt nam cũng không (thèm) bị ảnh hưởng. NGOẠI TRỪ CHÍNH ĐẢNG CỘNG SẢN, ko có bất cứ ngoại lực nào có khả năng tác động được vào chính trị VN.
Về kinh tế, bị-được tác động, trực tiếp và mạnh mẽ, là từ phương Bắc, không phải phương Tây hay Mỹ.
Theo quan sát của chị, trong cách tiếp Trương Đức Giang (Chủ tịch quốc hội TQ) vừa qua, chắc chắn sắp tới đây các quan điểm của VN về biển Đông sẽ mềm mỏng hơn. Thực tế, không mềm mỏng hơn cũng không được khi hiện nay, chúng ta đang cô độc trên bàn cờ chính trị khu vực và thế giới nếu cứ khăng khăng, tất cả là của tôi.
Không thể mãi chạy theo việc bài Hoa của một nhóm người, xin lỗi em chị dùng từ, tuy khó nghe nhưng chính xác: mù quáng ngu xuẩn.
Giải quyết xong nút thắt biển Đông này, kinh tế Việt mới có cơ may thoát khỏi tình trạng cực kì nguy ngập hiện đang.
Em ui, Thần tài Trăm Đô không gõ cửa nhà nghèo đâu. Mấy người trúng số là ông ấy đi lạc (nên hiếm).
2.
Về nhà mới có điều kiện coi VTV và báo giấy. Mình thấy thế này: các nhà báo viết về quốc tế (trừ bài dịch) không biết gì về quốc tế cả. Đã thế còn lười, ko chịu tra cứu.
Bầu cử Mỹ, ít nhất ba chục năm gần đây, hầu như không có cuộc chạy đua phút chót nào không gay cấn. Năm nay chưa phải là gay cấn nhất lịch sử như các bạn ra rả nói và viết.
Năm 1988, Bush cha và Dukakis, công bố rồi, phát biểu vui mừng rồi, phải kiểm phiếu lại và kết quả đảo ngược.
Cuộc chạy đua năm nay lặp lại gần như y hệt năm 2000 giữa Al Gore và Bush con. Cũng một bên ăn nói rất chính khách một bên bạt mạng. Cũng báo chí và khảo sát giờ chót ưu ái Al Gore (báo chí còn riễu cợt Bush có IQ thấp nhất lịch sử các ứng viên TT). Và, kẻ nhiều phiếu phổ thông hơn đã thua chung cuộc....
Nguời Mỹ ko kiên định 1 lập truờng 90 năm như ta. Họ vận động ko ngừng để thay đổi kể cả chấp nhận mạo hiểm. Dĩ nhiên, họ có nền tảng quá hoàn hảo để những mất mát nếu có do mạo hiểm mà bị, ko ảnh huởng nhiều đến mọi mặt xh.
Đây cũng là nhìn nhận chính dẫn đến dự đoán đúng của mình cách nay gần năm.
3.
Mạng xã hội tại Vn đã và đang làm cực tốt việc trung chuyển những bài học trực quan về dân chủ và tự do. Cuộc bầu cử vừa qua là một ví dụ.
- Tự do chỉ thật sự tự do, khi trình độ nhận thức của số đông dân chúng đạt tới mức không bị tác động bởi tuyên truyền của truyền thông.
- Dân chủ chỉ thực sự dân chủ, khi bạn có quyền biểu tình, quyền hét to những điều bất bình nhưng, bạn buộc phải chấp nhận và thực thi những quyết định của phái-nhóm mạnh hơn bạn.
Dân chủ cũng thực sự là dân chủ, khi có một thế hệ chính khách công khai cảm ơn-xin lỗi đối thủ lúc chung cuộc. (Thay vì rị mọ đổ lỗi bao biện cho đồng chí X đồng chí Y).
Sáng mai giờ Boston, trường con gái nghỉ cho sinh viên đi diễu hành. Nhắc lại không thừa, chúng bày tỏ sự thất vọng với tân tổng thống, chứ không phải chúng chống đối lại kết quả ngày trước đó..