Thứ Ba, 24 tháng 4, 2012

NÓI PHẢI CỦ CẢI CŨNG NGHE (KÌ 1)

* tất cả những chữ in nghiêng
trong bài là trích dẫn từ  Bản Ý Kiến về
cải cách toàn diện Việt Nam. 
LINK
ĐÂY


  14 vị kí tên, thảy đều là
giáo sư từ các trường đại học ở các nước văn minh nhất thế giới.


Các tác giả khẳng định: tuy
bản thân các ý có thể “không có gì hoàn toàn mới” nhưng Bản Ý Kiến này vẫn rất
có giá trị, vì các phân tích trong đó theo tôi là có tính khách quan và khoa
học cao.


Beo đọc rất cẩn thận, 3 lần, và lần sau thất vọng
hơn lần trước về
tính khách quan
và khoa học cao,
 mà các tác
giả đã khẳng định.


Bản thân tính khoa học đã bao hàm trong nó tính
khách quan. Và yêu cầu đầu tiên để có được tính khoa học cao đó là phải tập hợp
được  các dữ liệu, từ gần đúng tới chính
xác nhất, trước khi bắt tay thực hiện bất cứ một loại công trình nào.


Thế nên, phần quan trọng nhất của Bản Ý kiến này nó
nằm ở mục C, đánh giá thực trạng và nguyên nhân. Đọc đi đọc lại, Beo thấy nó
như được tập hợp ra từ  báo chí lá cải hay
từ mấy bloggers thất nghiệp trong nước vậy. Ví dụ cụ thể:


  1. Về kinh tế


 Luật Đất đai
coi đất đai là sở hữu công, do đó dành cho chính quyền
quyền thu hồi đất của bất cứ ai.
Luật lại giao quyền này cho Ủy ban Nhân
dân ở mọi cấp, xuống tận cấp quận, huyện, với giá do
chính Ủy ban Nhân dân quyết định
nhằm mục đích “phát triển kinh tế”. Đây
chính là lý do nhiều đất đai mầu mỡ của nhân dân
bị thu hồi để làm khu phát triển công nghiệp, sân gôn,
hay xây nhà kinh doanh.


Những chữ bôi đỏ là từ sai ít
đến sai hoàn toàn. Việc thu hồi đất của chính quyền có rất nhiều chế tài đi kèm
(thậm chí là quá nhiều với 46 văn bản); UBND có nhiều cấp, cách viết như trên
dẫn tới cách hiểu cấp quận huyện cũng có quyền định đoạt giá cả bồi hoàn cho
người sử dụng đất; Và, các tác giả hãy dẫn chứng xem tất cả các sân golf đã và
sắp hiện hữu trên toàn cõi Việt nam, sân nào được xây nên từ vùng đất đai nông
nghiệp màu mỡ. (nhân đây Beo cũng mở ngoặc, với đặc điểm khá…đặc biệt, xây  sân golf ở những nơi bằng phẳng tốn kém hơn
nhiều ở những nơi dân gian gọi là, đất chó ỉa).


Từ năm 2006 Việt Nam cho phép lập các tập đoàn kinh tế
nhưng không đi kèm quy định giám sát cần thiết
cũng như điều kiện buộc phải xác lập hệ thống quản lý doanh nghiệp, minh định
rõ trách nhiệm và quyền hạn của lãnh đạo công ty.


Nhận định này đúng…một nửa. (Hãy
google xem các tập đoàn kinh tế nhà nước có hay không được minh định trách
nhiệm quyền hạn của lãnh đạo tập đoàn). Từ góc độ điều hành của chính phủ, sai
lầm về các tập đoàn này nằm ở chỗ: không có quy chế tầm soát quyền lực. Quyền
lực tuyệt đối dẫn đến tha hóa tuyệt đối. Việc ban hành các quy định giám sát hay
các điều kiện để xác lập hệ thống quản lí…chỉ là những thao tác cụ thể.


Nhìn chung, cho đến nay quy hoạch nặng tính chất áp
đặt, nóng vội, duy ý chí, thiếu thiết kế tổng thể và nhiều khi thiếu tính
chuyên nghiệp. Những yếu kém này thể hiện ở nhiều lĩnh vực. Trong phát triển đô
thị thì đó là việc quy hoạch vội vã, thiếu khoa học dẫn đến tình trạng ùn tắc giao thông liên tục và kéo dài, ngập úng
do mưa, đào đường, đắp đường, chắn lô cốt …
ở khắp mọi nơi.


Beo không phản đối những nhận
định về công tác quy họach hạ tầng ở Việt nam hiện nay. Giá mà dừng ở đấy thì đẹp nhưng, các tác giả dấn tí nữa, đưa
ra các dẫn chứng chứng minh thì lại trật lất và lặt vặt bởi, việc thiếu thiết
kế tổng thể trên tầm vị quốc gia, nó không nằm ở chỗ đào đường chắn lô cốt hay
ngập úng do mưa.


2. Về văn hóa



a. Văn hóa, đạo đức xã hội đang suy thoái trầm trọng.
Chưa khi nào tin tức về tệ nạn xã hội lại có mật độ dày đặc như hiện nay. Dường
như, cái xấu và cái ác đang hoành hành ngoài xã hội và tràn lên mặt báo mỗi
ngày.


b. Nguyên nhân trực tiếp của hiện tượng suy thoái đạo
đức, văn hóa này là … sự kiểm soát báo chí và truyền thông
, – vũ khí mạnh nhất
để chống lại tham nhũng, bất công, giả dối, ác độc – đã làm cho công luận bị
hạn chế và vô hiệu hóa.


Tự thân điểm a và điểm b đã
tréo ngoe nhau rồi nên Beo không cần viết gì thêm.

NÓI PHẢI CỦ CẢI CŨNG NGHE (KÌ 2)

2. Về văn hóa (tiếp)


Tòan giáo sư mà đặt vấn đề về
văn hóa như Bản Ý kiến, Beo cho là tầm quá thấp. Beo mượn ý một anh bạn doanh
nhân, mạo muội viết lại phần nguyên nhân dẫn
đến hiện trạng văn hóa nước nhà như sau:


Tâm lí và nhu cầu sống gấp đang
trở nên vô cùng thịnh hành, đặc biệt với những người đang có  quyền lực cứng (hard power). Vì sao: Bất an
vào tương lai; Bất ổn về thể chế; Bất định về tư tưởng; Bất lực của người thủ
lĩnh (hay không có thủ lĩnh); Bất đồng của các giá trị văn hóa (trong giai đoạn
tích lũy tư bản đồng thời tích lũy các giá trị văn hóa thay thế dần bảng giá
trị cũ không còn phù hợp).


Tương tự như  về Văn hóa, về Giáo dục, Y tế, Khoa học công
nghệ, các tác giả không chỉ ra được chính xác nguyên nhân dẫn tới tình trạng
trì trệ hiện nay, thậm chí còn sa vào những tiểu tiết khi lí giải như chế độ
đãi ngộ, chế độ tiền lương…


6. Về quan hệ
đối ngoại


Đọc đi đọc lại, Beo thấy nó như được
tập hợp ra từ  báo chí lá cải hay từ mấy bloggers thất nghiệp trong nước
vậy.
Cái
tứ Beo viết trong entry trước này nảy ra chính là khi Beo đọc đến phần nhận
định về quan hệ đối ngoại của bản Ý kiến.


Toàn bộ
quan hệ đối ngoại của một quốc gia chỉ luẩn quẩn kể ra những sự việc vụn vặt quanh
một nước Trung Quốc với nhận định không chỉ phiến diện mà còn sai về cơ bản. Ví
dụ bản Ý kiến viết:
quan hệ ngoại thương Việt Trung gây ra bất
ổn kinh tế vĩ mô của Việt Nam


Nguyên nhân lớn nhất gây ra
bất ổn kinh tế vĩ mô, tiềm ẩn hay hiện hữu, nằm ở cơ cấu tài chính trong nước và
liên thông với  sự ổn định hay bất ổn
định của kinh tế toàn cầu. Tỉ trọng giao thương Việt Trung chưa đủ lớn để dẫn tới mất ổn định nền kinh tế.


Sống bên cạnh một ông hàng
xóm quá to khỏe, quá xấu tính như Trung quốc, các tác giả đưa ra tòan những
giải pháp ngoại giao căng cứng đối đầu, chỉ để thỏa mãn 
một thứ tự hào dân tộc không có thật. Về điểm này, Beo cho rằng có lẽ các
tác giả thiếu thông tin từ cấp chính phủ hơn là vì nông cạn hời hợt khi đánh
giá tình hình hay chạy theo một luồng dư luận.


***


Chính vì phân tích, đánh giá
không hết, không đúng với hiện tình đất nước về một số lĩnh vực cơ bản nhất như
Beo đã dẫn chứng, dẫn đến  các giải pháp
cho một nước Việt nam giàu mạnh và tự chủ các tác giả đưa ra đâm thành… không thể cũ
hơn được nữa, dù rất hay.


Cũ vì trong nước, người ta đã
đề ra nó như những mục tiêu để phấn đấu đạt tới từ thời cụ Nguyễn Văn Linh. (Việc
tra cứu  cực dễ nên miễn cho Beo
phần chứng minh). Đến thời điểm này rồi, các tác giả cũng không đưa ra được bất
cứ một biện pháp cụ thể nào để hiện thực hóa những điều đó, vẫn chỉ đơn thuần
lặp lại, như hô những khẩu hiệu mà ngay ở trong nước, người ta đã hô rát họng mấy chục
năm nay.


Nếu có gì cần chê thêm, đó là
phần trình bày văn bản: Trùng lặp ý tứ, trình thức lộn xộn.


Nếu có gì cần mách nước thêm:
Trong quan hệ đối ngoại, hãy quan sát kĩ đường đi nước bước của chính phủ Việt
nam trong trục ngoại giao: Nhật bản- Ấn độ- Trung quốc.


Riêng về kinh tế, Beo sẽ viết riêng sau khi đọc xong tài liệu về TÁI KINH vừa trình quốc hội.