Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011

NHỚ NGUYỄN CÔNG KHẾ

Trong các bậc đàn anh đàn chị
đi trước, Kim Hạnh, Lê Văn Nuôi, Lê Hoàng, Thế Thanh…mình quý ông Khế nhất.
Không phải vì nghề, mà vì tính cách ông.


Lâu nay, thiên hạ hay đàm
tiếu về chuyện, ông có quá nhiều mối quan hệ với các quan chức, toàn chóp bu. Suy
diễn theo lối nghĩ thông thường, hẳn con người này đi lên bằng…đầu gối. Cũng là
bởi, rất ít người  chứng kiến, ông ăn nói ngang tàng thẳng thắn, hổng sợ bố con thằng nào, với những
người quyền lực nhất nước. Mà mình cũng không biết có phóng viên nào thích làm
việc dưới quyền một tổng biên tập quanh năm ngày tháng ru rú trong phòng, không
chơi với ai.


Ông, mê tờ báo, mê làm việc, hiếm gặp nguời như thế trong đời. Nói xin lỗi, tưởng tượng có bắt ông đi cọ toilet, cái hố xí ông
dọn cũng vào hàng sạch nhất. Chống tiêu cực, tham nhũng dưới quyền ông, phóng
viên có thể yên tâm đâm ai đâm lút cán dao, ông sẽ chịu cho mọi trách nhiệm nếu
có sơ sót. Mình từng đi theo ông trong một lần chịu trách nhiệm như thế, ông
bênh vực bảo vệ lính chằm chặp. Ngày ông còn nắm tờ báo, cái cách Thanh niên  những khi bị buộc phải đính chính hay xin lỗi mình học đến giờ chưa được. Đính chính quá bằng đổ thêm xăng
vào lửa và xin lỗi theo kiểu còn lâu mới có lỗi để mà xin.


Sáng nay, lũ nhóc lào xào kể
chuyện tai nạn mà phóng viên Hoàng Khương Tuổi trẻ đang dính phải. Đại để, HKhương
đưa tiền cho một người để gài công an vào bẫy nhận hối lộ, làm đề tài  đăng báo. Mục đích thì tử tế,
lôi bọn nhận hối lộ ra ánh sáng, cách làm (liều) đúng có thiếu hiểu biết thật.


Tự dưng, nhớ ông Khế quá.

KỂ THÊM VÌ CHIỀU LŨ BẠN NÉT

Suy ra, ham chơi là  đức tính khí phổ biến. Đến tận hôm nay vẫn có người
bắt kể thêm chuyện Trung đông. Vốn liếng có bi nhiêu kể hết rồi đấy. Nhặt nhạnh
nốt thế này thôi nhé.


Đi đến đâu trên đất nước Israel, bạn
cũng có thể thấy tinh thần sẵn sàng …đánh nhau tầm thế chiến. Israel điều hòa
sắc tộc bằng cách dân Arab không bắt buộc phải đi nghĩa vụ quân sự như dân Do
Thái. Và lạ nghe, những người phụ nữ trùm đầu trùm cổ kín mít lại hăng hái đăng
kí đi oánh nhau hơn đàn ông. Ngay giữa trụ sở Bộ Nông nghiệp có một phòng trú
ẩn, có thể tránh được khí độc từ bom nguyên tử, cung cấp đủ lượng oxy (bằng cái
cục tròn tròn trong hình) nếu trốn bên trong cả tuần lễ. Có 2 đường hầm, thăng
thiên hoặc độn thổ, để thoát ra ngoài an toàn cho dù cả tòa nhà bị sập.



Ruột  Kim tự tháp đặc kín mít. Có một đường hầm nhỏ
lên tới đỉnh, hoặc bò hoặc khom khom đi. Cả hai chiều lên xuống duy nhất bằng
con đường đó. Leo được một đoạn, không rõ bao xa, không thể thở được phải bò
giật lùi ra. Thề luôn, hình ảnh này copy từ thị Beo 30 năm trước.



Đi chơi đêm trên sa mạc ở Dubai. Người bình thường
có thể gọi chuyện đi chơi này là bị giời đày, tử tế chả muốn lại muốn bị dần
cho một trận lên bờ xuống ruộng đúng nghĩa đen. Không chỉ thể xác, tinh thần
cũng bị khủng bố, khi trong xe ô tô chế thêm nguyên một cái niềng sắt đặc bằng
cổ tay, dự phòng trường hợp lật xe, người ngồi trong không bị móp theo xe và có
thể dễ dàng mở được cửa thoát thân. Mặt trời lặn ở sa mạc không đẹp như ở biển,
vì rất nhỏ và lặn rất nhanh trong vòng 
hơn chục phút.