Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014
THỊ, GÃ VÀ HÀ- kì 10
“
ai lớp du ô kê...”
***
Không chỉ Thị, mà chồng Đanh đá cũng chết lặng.
Cổ họng Thị khô khốc. Thị không còn vốn từ nào tả nổi
nỗi ê chề tràn ngập khắp châu thân.
Gã làm tiền vợ chồng Chiếu nhất.
- Xin tụi em một tỷ để làm nhà cưới cái cô Diễm Gã gọi
là vợ yêu đó chị. Gia đình em đi Vũng tàu cả hai cũng bám càng xin đi theo. Xin
tiền em mà nói em đừng mách với chồng...
Hai chân Thị nhủn ra gần như đứng không vững. Chồng
Đanh đá nhìn Thị thương xót. Vợ Chiếu nhất vẫn kể, bằng giọng không thể miệt thị
hơn:
- Chị nghĩ sao mà thằng đàn ông xin em từ cái vé máy
bay HN-SG. Đòi dẫn đi ăn chỗ nọ chỗ kia như chết thèm vậy đó. Ai lớp du ô kê, thấy tởm...
Chồng Đanh đá nhìn sang Chiếu nhất. Chiếu nhất không buồn để ý đến câu chuyện của vợ, gọn lỏn buông:
- Giẻ rách. Hạng đó em không thèm nhắc đến tên đâu chị.
Chồng Đanh đá nhìn sang Chiếu nhất. Chiếu nhất không buồn để ý đến câu chuyện của vợ, gọn lỏn buông:
- Giẻ rách. Hạng đó em không thèm nhắc đến tên đâu chị.
Cả Thị lẫn chồng Đanh đá, không ai bảo ai đều từ chối
bữa ăn vợ chồng Chiếu nhất mời. Nuốt thế nào nổi.
Thị đổ vật ra giường. Chăm chăm nhìn lên trần nhà.
Nước mắt lúc này mới chứa chan chảy. Tại
sao lại phải làm thế hả anh?
Thị vật vã không thể giải thích được. Một tỷ đồng, không
đủ mua cái túi cho vợ Chiếu nhất khoác buổi sáng.
Một tỷ đồng, làm sụp đổ nốt những bám víu tình cảm cuối
cùng Thị vẫn dùng để biện minh cho Gã.
Thị ngưng khóc, tháo cái đồng hồ đang đeo trên tay, giơ lên nhìn. Cái vật vô trị giác ấy như đang mỉa mai Thị.
Nó, đắt gấp đúng 10 lần một tỷ.
(Còn tiếp)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)