Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014

NGU GIAI

Mình hay bị tụi bạn chửi cái gì cũng khôn mỗi ngu giai. Đã thế, còn ngu bền.
Mình thèm bò nướng.
Sườn bò Mỹ, mềm mụp, nướng mọi, quệt thêm tẹo bơ, chấm muối thôi đã ngon buốt chân răng.
Mà phải nướng than, mới chất.
Làm sao nướng khi ngoài sân, tuyết ngập tới cần cổ. Nào rải muối nào mẹ cào con xúc, được bằng cái giao thông hào từ cửa ra đường, làm lối thoát thân, đã thở đằng tai.
Ngu giai, bắt đầu từ đây.
Lão Thiềm, thâm niên đi sứ cùng  ông nội mình ở Ginê Bítxao, lão xúi, em lấy khăn ướt bọc cái báo cháy lại, nướng thoải mái.
Cẩn thận, mình bọc bằng nguyên cái khăn tắm, ròng ròng nước. Lửa chửa bén than, nó bíp bíp. Chói vào tận trung ương thần kinh.
Mình, phản xạ ngấm vào máu chống đối nhà chức trách đầy chất dân tộc, bình tĩnh dội lửa tắt bếp và giấu khăn tắm vào máy giặt.
Đồng bào nhanh chóng theo giao thông hào di tản ra đường, co ro trong tuyết. Mẹ đồng bào, bắt chân chữ ngũ, tay ôm chó mồm cắn hạt hướng dương bảnh tỏn trên sa lông.
Cứu hỏa chậm hơn mẹ đồng bào 2 phút. ở cái xứ xăng rẻ bằng giá Việt nam cách nay 7 năm, nên kéo tới 2 xe thêm chú đi cái 4 chỗ.
Tin mình đi, tất cả những người đẹp giai nhất nước Mỹ đều làm cảnh sát chứ không phải diễn viên như ta tưởng.
Đầu nồi cơm điện lưng bình khí chi chít quanh người dây nhợ kìm  móc, tay búa tay chĩa đôi, ba chàng chẵn mét chín  bước vào.
Cười rất tươi, chào rất nhẹ nhàng, vừa chùi giày vào thảm trước cửa, lần lượt từng chàng xin lỗi vì sẽ làm bẩn nhà mình. Mà cũng bẩn thật.
Ngó nghiêng sờ nắn dây điện chán rồi bật cả 4 cái  bếp ga lên ngửi hít ngắm nghía, xong ba chàng lom khom  chui qua giò lan treo trước cửa bếp, đi ra.
(Nhờ giò lan ấy mình biết chính xác chiều cao ba chàng. Bình thường, toàn thể đồng bào Việt trong nhà dòm hoa phải ngửa ngược cổ).
Một chàng, khuỵu mọp một chân xuống trước mặt mình, như kiểu cầu hôn thế kỷ trước ấy, mắt nâu thăm thẳm răng đều tăm tắp, chàng hỏi:
-    -   Biết tiếng Anh không, mẹ? (Mình vẫn chưa phân biệt được Ma`am và Mom, dịch thế cho khiêm tốn)
-      - Ờ, tí chút
-       -Lần sau mẹ rời khỏi nhà ngay sau khi nghe tiếng bíp bíp, làm ơn nhé.
-       -Tại sao, iê...iêm có thấy nguy hiểm gì đâu.
-       -ối mẹ ơi,  khói này rất độc, nó không làm mẹ chết ngạt ngay thì cũng làm mẹ đau phổi lâu dài.
Chàng  thứ hai cúi xuống, ghé sát tai mình, tủm tỉm bảo:
-       -Mẹ rất đẹp, chết thì chúng  anh đây tiếc lắm.
Ủ ngay mưu khi các chàng vừa rời  khỏi cửa. Nhất khoát phải đốt tiếp một cái gì nữa.

TỪ 17 THÁNG HAI ĐẾN NHO TRỒNG Ở ĐÀ LẠT

***
Ngay và luôn, chủ trương (nhấn mạnh) từ các cấp cao nhất nhà nước, năm nay để các đoàn thể nhân dân kỷ niệm (lại nhấn mạnh) 35 năm ngày khởi cuộc chiến chớp nhoáng, giữa hai quốc gia có lịch sử mối quan hệ hàng nghìn năm độc đáo đến kì lạ bậc nhất thế giới.
Điều đó đồng nghĩa, truyền thông được phép thoải mái đưa tin trong khuôn khổ: không được kích động hằn thù dân tộc và kích động chiến tranh.
Có hai gạch đầu dòng nhỏ.
-Tại sao ko là kỉ niệm cấp nhà nước: cấp nhà nước chỉ kỉ niệm ngày chiến thắng kết thúc các cuộc chiến, vào các lần thứ 5/10/15…(tại sao lại chỉ kỉ niệm vào các con số như trò chơi trốn tìm kia thì Beo chịu, không biết).
Riêng cuộc chiến này, thắng hay thua, để kỉ niệm?
-Lễ tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ trong cuộc chiến này, năm nào cũng được các địa phương Bắc biên tổ chức cẩn thận, các nghĩa trang được chăm nom khá tốt (Beo đến tận nơi), không hề bị lãng quên.
Báo chí ngày này, mọi năm đều lác đác đưa tin bài, không có chuyện bị cấm đoán. (Ai cần bằng chứng làm tin, liên hệ với blogger Thiềm Thừ-đây là phóng viên viết chuẩn xác và đĩnh đạc-chín chắn nhất Việt nam hiện nay về đề tài này).
***
Phần lớn nội dung trên, Beo đã comment cho  một vài bạn facebookers ngay khi loạt bài của Đào Tuấn vừa post lên trên tờ điện tử Một thế giới. Bản thân ĐTuấn cũng đã hồi âm.
Vài tiếng sau, bài bị gỡ xuống và, các cái loa cũ rích lại lu loa chửi chính phủ bài cũ rích: hèn nhát quy hàng Tàu. Thậm chí Báo Bắp Cải của chú Nguyễn Giang nhanh nhảu đoảng quy  ngay, tuyên giáo hạ lệnh bóc bài. (Sau đó  nhanh nhảu ăn gian thế nội dung khác chứ không nói lại cho rõ cho ra người bên bển).
***
Tại sao bài Đào Tuấn bị bóc, chờ  bài sau sẽ rõ.