DÂN OAN
Copy từ facebook của
Karel Phùng
Câu chuyện nghe có vẻ chỉ có thể xảy ra ở một quốc
gia nào đó không có luật pháp, nhưng nó lại ở Bayern (Tiểu bang giàu có của
CHLB Đức). Một người đàn ông phải ngồi trong viện tâm thần từ gần 7 năm qua.
Sau nhiều năm, bỗng nhiên một câu hỏi đặt ra: Có phải thực sự ông ta bị bệnh
tâm thần, nếu có thì nặng tới đâu và những bác sĩ đã khám bệnh và cấp giấy
chứng nhận bệnh tâm thần có thật sự đáng tin cậy để ông phải vào viện tâm thần
hay chăng? Đây là một câu hỏi mà không chỉ dành cho trường hợp duy nhất này mà
còn nhiều trường hợp khác! Ai bị cáo buộc bị điên, ngay lập tức tước quyền công
dân, việc này sẽ thể hiện qua lời của ông:
"Xin chào các bạn, tôi là Gustl Ferdinand Mollath,
tôi đến từ Nünberg. Tôi bị trở thành nạn nhân của một câu chuyện không thể nào
tin được, xin mời các bạn đón xem."
Một câu chuyện không thể tượng tượng ra được bắt đầu
vào năm 2002. Vợ chồng ta vỡ, ông viết thư lên ban quản trị của công ty
Hypovereinsbank, nơi vợ ông ta làm việc, về việc vợ ông ta có tham gia họat
động chuyển tiền bất hợp pháp sang Thụy sĩ cũng như hỗ trợ những người chuyển
tiền chui đó và khiến cho vợ chồng bất hòa thêm nặng.
Năm 2003 ông Mollath bị cáo buộc đánh vợ và bị kiện vì
tội gây thương tích, ông đã bác bỏ cáo buộc này. Ngay sau đó ông đã làm đơn tố
cáo người vợ với tội danh dính vào hàng trăm, thậm chí hàng ngàn vụ lậu thuế,
rửa tiền và chuyển tiền bất hợp pháp.
Năm 2006 ông Mollath bị chuyển đến một nhà tù dành cho
bệnh nhân tâm thần. Tòa án tiểu bang đã cho ông trở thành một đối tượng nguy
hiểm và chỉ dựa trên một biên bản kiểm tra duy nhất cho rằng ông bị rối loạn
thần kinh (nguyên văn: Paranoide Gedanken).
"Bị cáo luôn có những cáo buộc vu vơ bất kể ai đối
đầu với ông đều có dính líu vào đường dây chuyển tiền bất hợp pháp, trong
trường hợp bác sĩ kiểm tra thần kinh, ông Wörthmüller cũng không thóat
được."
Hàng năm bên công tố luôn kiểm tra lại hồ sơ và tiếp
tục ra hạn thời gian giam giữ vì cho rằng ông Mollath sẽ còn bị chìm trong căn
bệnh thần kinh về "chuyển tiền bất hợp pháp" cho đến tận ngày hôm
nay.
Tất cả các kết quả của bác sĩ tâm lý bên ngoài, tư pháp
của Bayern không thèm quan tâm! Với bác sĩ tâm lý Weinberger: Đây là một
scandal!
"Tôi đã trực tiếp làm việc với ông ấy và tôi khẳng
định rằng, ông ấy hoàn toàn bình thường và không hề nguy hiểm như bên tòa án
Bayern cáo buộc! Nhưng kết quả khám nghiệm của tôi đã bị quan toàn ném vào sọt
rác!"
Bà Gabriele Steck Brommer, một luật sư bào chữa cho
biết những người hợp này ngày càng nhiều thêm. Bà thường xuyên phải chứng kiến
những vụ việc mà người ta ở tình trạng bình thường nhưng vẫn bị đẩy vào nhà tù
dành cho bệnh nhân tâm thần một cách bất công.
"Tôi đã làm việc với ủy ban điều trần của hạ viện
và có kết quả là 30% các vụ đưa người vào là sai nguyên tắc. Những người làm
công việc kiểm tra đó cũng cho biết con số những người bị đưa vào oan chiếm
khoảng từ 30-50%."
Kể cả một nhà tâm lý học như giáo sư tiến sĩ J. Müller
cũng phải công nhận rằng nhiều vụ việc đã vi phạm sai lầm.
"Nguyên nhân dẫn tới sai lầm đó có rất nhiều.
Những kiểm tra lần trước có thể không có giá trị thì sau đó phải kiểm tra lại
và sửa. Mức độ nguy hiểm đôi khi bị đánh giá cũng không đúng."
Riêng trường hợp của ông Mollath thì biên bản kiểm tra
lần đầu vẫn có giá trị và không hề được sửa đổi khiến cho ông nằm lại dài dài
trong đó.
Những người làm công việc kiểm tra tình trạng đó có thể
lợi dụng để bịt miệng người, ví dụ trường hợp 4 người làm công việc thu thuế
của sở thuế vụ. Nhiệm vụ của họ là điều tra và kiểm sóat việc tội phạm ngân
hàng, trong đó có vụ điều tra ngân hàng Commerzbank. Rồi một ngày kia cả 4
người bị cấp trên khiển trách. Sự việc chưa dừng ở đó khi năm 2006 cấp trên đã
cho cả 4 người đi khám thần kinh và được cấp giấy chứng nhận "không có khả
năng làm việc" và cho về hưu non.
"Chúng tôi nằm mơ cũng không bao giờ có thể tưởng
tượng ra được rằng họ đối xử với chúng tôi, với đồng nghiệp của họ và kể cả
trong tình người một cách như vậy."
Vụ việc này đã vỡ lở sau đó và cả 4 người được chứng
nhận trong tình trạng bình thường và tòa án sau đó đã ra quyết định về việc
người bác sĩ làm giấy chứng nhận trước đó đã làm sai nguyên tắc.
Và biên bản kiểm tra sức khỏe của ông Mollath cho tới
nay giá trị tới đâu vẫn là một dấu hỏi. Lời cáo buộc ông ta bị bệnh thần kinh
hoang tưởng về "chuyển tiền bất hợp pháp" là lời cáo buộc có cơ sở,
đúng luật.
Sau này một biên bản nội bộ của Hypovereinsbank đã bị
tiết lộ về những lời cáo buộc của ông Mollath với Hypovereinsbank là "hoàn
tòan đúng và có cơ sở! Nhưng các ông chủ ngân hàng vẫn để mặc ông Mollath lại
trong trại tâm thần" được ghi rõ trong biên bản!
Trong lúc tuyệt vọng, ông Mollath đã tìm được một người
có kinh nghiệm về việc này, đó là ông Herrmann, một người chuyên gia về buôn
bán thảm. Ông có kinh nghiệm đấu tranh lâu năm với trường hợp này vì bản thân
ông cũng bị nhận án oan 18 năm trong nhà tù dành cho bệnh nhân bị thần kinh chỉ
vì những bác sĩ kiểm tra đã cố tình giả mạo kết quả. 18 năm trước ông bị đưa
vào đó trong một hòan cảnh kỳ lạ:
"Vị giáo sư đó đã tới phòng trưng bày thảm của
tôi, đó là những thảm rất đắt tiền. Ông ta nấp ở phía sau tôi 8-10 mét và theo
dõi tôi. Ông ta cho rằng, việc tôi bỏ rất nhiều tiền để mua những tấm thảm cực
kỳ đắt tiền là minh chứng cho bệnh của tôi."
Nhờ vào việc ông chạy trốn sang Thụy sĩ nên tránh bị
vào bệnh viện tâm thần. Ông đã lấy kết quả khám nghiệm của các bác sĩ khác, đã
đệ đơn kháng cáo và phải mất 15 năm tới các cấp tòa án mới có kết quả. Rốt cuộc
người đưa ra biên bản kiểm tra sức khỏe cho rằng ông bị thần kinh đã phải đền
tiền.
"Tôi phải đi kiểm tra ở 16 nơi, 16 bác sĩ tâm lý
khác nhau, chỉ để phản bác lại kết quả ghi vẻn vẹn chưa hết hai trang giấy,
cũng may là tôi đã thắng sau 15 năm."
Trường hợp của ông Mollath đã khiến cho đảng cầm quyền
bị phe đối lập chỉ trích mạnh mẽ. Trên mặt pháp lý, vụ việc này sẽ được mang ra
xét xử lại, riêng trên chính trường sẽ còn là một cuộc chiến kéo dài.
http://www.youtube.com/watch?v=bu9LxMQxKSI