Đừng mắng mỏ nhà nước tội nghiệp. Nhà nước cũng quan
tâm sâu sắc lắm, quá sâu sắc là đằng khác. Ví như trường bản không có điện vẫn được cấp phát tới
mấy cái đàn Organ. Chỉ những nơi quá cách trở của huyện Mường Nhé, huyện giáp biên của tỉnh Điện Biên, mới thiệt thòi
vì... quá cách trở, mà thôi.
Trăm nghe không bằng một thấy, trường của các cháu
đây.
Công
trình phụ bao gồm bếp và nhà tắm trong căn nhà (gọi thế cho sang trọng) của thầy cô.
Trường điểm, được xây lát đàng hoàng, duy bọn học trò đứa có dép đứa
không, đứa áo ấm đứa phong phanh vì khoản này nhân dân tự lo. Xa gần ai có lòng
với các cháu, bỏ bớt một bữa quà sáng nơi thị thành là thêm một đứa bé có dép
đi hay áo ấm mặc. Mọi liên hệ tự tìm hiểu ở đây: https://www.facebook.com/groups/529494260414125/?ref=ts&fref=ts
Tin Beo đi, tiền của các bạn sẽ được chi dụng cẩn thận
bởi những người thế này:
Mình yêu con bé này nhất. Xoe xóe xoe xóe ốm tong
teo, nhưng gần 5 tấn hàng nó điều hành gọn hơ và nhất nhất áp tải theo xe chứ
không ngồi máy lạnh theo đoàn tình nguyện. Đêm đầu, xe hỏng ở Lai Châu phải
sang hàng lên xe khác. Đêm sau, rừng đêm đường xóc long phổi. Thân gái dặm trường,
mình thắc thỏm lo bỏ nhỏ ku trưởng đoàn, em ơi thêm thằng đàn ông cho nó. Chưa
kịp khoác xong cái áo lạnh, Ku được cử đi lúc cúc quay lại, nó đuổi em. Trong hình: ngủ đêm ở đồn biên phòng.
Con bé này xinh miên man. Quần xanh cũng vẫn dính chặt
lưng cái ba lô đỏ, như con cánh cam. Cơm áo gạo tiền nằm cả trên lưng nó. Đoàn
ăn theo xuất của bộ đội, ăn ở di chuyển tự đóng tiền, đừng hòng phạm một đồng của
các cháu với nó.
Ku này uống diệu
ngang mình. Đại khái nó uống như nước lã mình uống như nước lọc. Lên xe toàn phải
dùng bia rã diệu. Những việc nặng nhọc
nhất thấy mặt nó hàng đầu, khuân vác hàng, đẩy xe qua chỗ lội...Mình không mấy
khoái nó duy nhất ở điểm, chỉ rủ mấy con
trẻ trẻ đi ăn cháo đêm để mình nằm chèo queo. Ăn cháo ở đây chiểu theo câu bộ đội cô giáo nấu cháo cùng nhau do người
xuôi lên mạn ngược sáng tác. Trong hình: lắp ráp dàn Karaoke tặng đồn biên phòng.