Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2011

MỘT SÁNG BÌNH YÊN (tiếp nữa)

Tôi cho rằng đây là một thành
công của Chính phủ. Rất đáng ghi nhận. Bởi vì hai cuộc biểu tình này đem lại
nhiều ý nghĩa. Thứ nhất, đây là một thông điệp gửi tới Trung Quốc. Thứ hai, hai
cuộc biểu tình cho thấy người dân ủng hộ Chính phủ, tin tưởng vào Chính phủ.
Các thể loại kiểu Việt Tân không có chỗ đứng ở Việt Nam, bất kể cố gắng dây máu
ăn phần thế nào, cũng chỉ bẽ bàng và thất bại mà thôi.  Các thể loại thân
Tầu đã không phá đám được hai cuộc biểu tình. Thứ ba, tâm lý chịu kìm nén của
dân chúng được giải tỏa. Thứ tư, hai cuộc biểu tình cho thấy Đảng CS vẫn là lực
lượng chính trị duy nhất ở Việt Nam
có khả năng lãnh đạo và tập hợp quần chúng
.(copy từ blog Đông A)


Ngoài
việc nhận định giống như Đông A, Beo nói rõ thêm một vài điểm theo cảm quan của
mình.


Thứ
nhất, mọi thông điệp, đặc biệt là thông điệp mang tính tượng trưng, giàu ý
nghĩa tinh thần như cuộc biểu tình sáng nay, đối với Trung Nam Hải không có sức
nặng thực tế. Chúng ta nhẹ nhõm, thoải mái lòng khi hét vang phản đối Trung
quốc không đồng nghĩa, Trung quốc vì điều đó mà thôi gây hấn biển Đông. Những biểu
ngữ dù có  đanh thép cách mấy sâu cay
cách mấy cũng không bảo vệ được đất đai Tổ quốc, bảo vệ được ngư dân. Giải tỏa tâm
lý bị kìm nén chỉ là bước khởi đầu, sau đây nữa chúng ta cần một cái đầu mưu
lược và tỉnh táo.


Chứa
nhiều thứ trong đầu thế làm gì. Hẳn nhiên mưu lược để ta biết tiến thoái đúng nhịp,
để không lâm vào cảnh như nhạc sĩ họ Trịnh mà tiến thoái lưỡng nan. Tỉnh táo để
không cho ai lợi dụng tình cảm trong sáng của ta phục vụ cho ý đồ cá nhân họ. Ý
này Beo viết có lý của mình khi sáng nay, tại Hà nội, một vị nữ những muốn hướng
cuộc biểu tình vào…cảnh sát, bằng cách gào toáng lên đang bị đàn áp khi tỏ lòng
ái quốc. Nghe kể rằng, sau đó vị này còn …cắn một bác cựu binh khi ông có thái
độ phản ứng.


Sài
gòn sáng nay, chúng ta không đi lên cỏ không xả rác, chúng ta tôn trọng những
người đang thi hành công vụ và cố gắng tối đa không làm ách tắc giao thông, gây phiền
hà cho những người không  muốn xuống
đường cùng ta. Có một chính quyền nào dám phản bội lại những công dân như thế.


Sàigòn
sáng nay là một sáng bình yên.