Thứ Ba, 2 tháng 6, 2009

copy làm lưu niệm

 



Họp cơ quan, Sếp xin thôi việc, xem như chính thức làm minh bạch cái sự biết/ôm giữ cái biết của mình thời gian qua, hix, chấn động võ lâm. Chẳng ai tin nổi, nhưng rồi thôi chứ biết làm sao.


Ôi, buồn thiu. Lần đầu tiên thấy Sếp khóc, người bản lĩnh khóc đúng là hay và đẹp (!)


Tuesday December 18, 2007 - 12:03pm (CST)



Comments

(9 total)




Ừ, buồn thiu.


Wednesday December 19, 2007 - 01:17am (ICT)





Chấn động ra cả ngoài này đấy chị, thật khó hiểu (?)...


Wednesday December 19, 2007 - 02:01am (ICT)





Ôi bất ngờ quá!Sao vậy ta???


Wednesday December 19, 2007 - 05:28am (ICT)










Meg: buồn từ nhiều hôm truớc rồi

Time: Ừa, phải thế chứ. Công thần 26 năm mà, chỉ có người bản lĩnh mới ra đi được!

Mr HIển: thì thế đó,

Linh: Ở đâu cũng phức tạp, chứ đâu riêng gì tòa soạn nào. Sân ok, k sao cả, vì X nghĩ đâu phải sự ra đi nào cũng tệ, có khi lại tốt hơn.


Wednesday December 19, 2007 - 01:21am (CST)







Vì sao lại chia tay?


Wednesday December 19, 2007 - 04:16pm (ICT)







Well, just move on.
That is life.
Linh is so niave!


Wednesday December 19, 2007 - 08:34pm (EST)







Ms Hồng chỗ em còn được "Tam ban triều điển" đấy cưng ạ!(từ chức cũng oai chứ bộ:D)
Bạn NÁT nhà anh tèo một cách thảm luôn.


Thursday December 20, 2007 - 01:09am (PST)







Thôi đừng nghĩ nữa...Sếp có bỏ chúng mình đâu mà buồn. Rồi đâu lại vào đó mà, lại đi theo sếp mà...hì hì. Giáng sinh vui vẻ nhé Ku


Monday December 24, 2007 - 12:19am (ICT)




ngày cuối năm

 



Tự dưng có nhu cầu viết .Đầu óc trống chẳng biết viết gì .Thôi thì làm cuộc kiểm điểm ( tự bình chọn ) sự kiện năm qua vậy


+Việc lớn nhất ,điên rồ nhất là rời bỏ TTVH .Một sự trốn chạy ngoài tầm kiểm soát đẹp như mơ .


+Đi NZ chơi với con gái .Một cuộc đi chơi vui một nửa vì mẹ thì chưa thoát chuyện đi ở trong tâm trạng ngổn ngang .Con thì có bồ nên cũng chỉ đoái hoài đến mẹ 1/2.Vậy là hoà


+Đi biểu tình chống Trung cộng chiếm Hoàng sa


+Thất vọng chuyến đi Mỹ


+Chồng iu kiếm được rất nhiều tiền và hình như ngày càng iu vợ hơn


+Năm kỷ lục của những chuyến bay đi HN


Tags: | Edit Tags
Monday December 31, 2007 - 01:39pm (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 0 Comments

Chưa ra đến phố

 



Đi xem DDVN với Phụng và ngồi cạnh cậu phóng viên cưng Huy Trường .Việc ngồi giữa hai nhân vật này cũng đủ để làm một entry dài .Nhưng thôi ,viết về DD cái đã.


Trước khi đi đọc vé rất kỹ (đến nỗi nhớ cả số ghế /chuyện hy hưũ),thấy thiết kế sân khấu Lê Trường Tiếu,tự dưng yên tâm .Ông này thiết kế sân khấu DDVN 5 rất đẹp .Sân khấu bộn bề nhưng lại rất rộng đất cho diễn viên và tôn nghệ sĩ nổi bật hẳn trên cái nền vừa hiện đại với những kệ ,bục trắng toát những cũng rất dân dã với giếng tròn ,mái lá cách điệu .10 năm ,kể từ những ấn tượng ấy,đã khiến người ta cùn mòn ,cũ kỹ đi một cách thê thảm .Sân khấu đen thui nổi lên ba cột màu nhợt nhạt,Không có bất cứ màu gì có khả năng nổi lên trên cái fond kinh khiếp ấy .Hơn thế ,nó quá cao khiến tất cả các cô người mẫu mét tám lùn hẳn xuống ,và với Tùng Dương ,Thanh Lam ,Mỹ Linh ...thì quả là bi kịch .Chưa hết ,phần ba của chương trình ,nhà thiết kế lôi cả lên sân khấu nào xe máy , nào ô tô (như cái bãi gửi xe ).Hình ảnh này khiến mình nhớ lại hồi đi sơ tán năm 1967 ở Hà Tây .Mỗi khi có cái ôtô commăngca vào làng ,trẻ con bu lại như kiến và còn chạy đuổi theo cả cây số khi xe đi ra .Dù có là đòi hỏi của nhà tài trợ đi nữa thì việc để xe cộ lên sân khấu cũng kéo lùi trình độ dân trí lại 30 năm và đây đích thị là tư duy của người đang đi xe đạp năm 2008 .


Ổn nhất là phần âm nhạc .Mấy bài cũ phối lại nghe rất được .Tạ Minh Tâm hát Trịnh theo phong cách opera .Thu Phương hát Việt Anh .Hồ Ngọc Hà nhảy rất đẹp .Nguyên Thảo hát càng ngày càng hay .4 ấn tượng cho một chương trình ,thế là quá nhiều và quá ổn .


Ngọc Khánh cương ẩu trong âm sắc,Trương Ngọc Ánh ngọng còn Thanh Bạch ,nhắc lại câu đã nói với Huy Trường : "Tao mà làm đạo diễn thì thằng này MC ở bãi gửi xe ".Vậy là đủ ba chân dung MC chưa nhỉ ?


Thấy rất rõ sự hụt hơi của đạo diễn.Phần một dựa quá nhiều vào Phú Quang đâm ra sáo rỗng .Phần 2 dàn trải nên nhạt .Phần ba chọn bài cũ quá và cái kết thúc bị hụt hẫng .


Kết luận : Phố còn trong hẻm .Thú vị nhất là Đ/c Phụng rủ về làm ăn chung .Mời nhiệt tình lắm.



Tags: | Edit Tags

Thư của Nguyễn Hữu Hồng Minh

 



Chị



Em vua duoc tin chi muon xin nghi viec tai bao TTVH. Khong ro thuc hu ra sao!?



Du sao em cung rat buon neu chi thuc su roi bao TTVH! Vi noi day chi da gan bo rat nhieu va chi da lam duoc rat nhieu viec dong gop cho viec phat trien mot nen Van hoa Nghe thuat moi!



Chi la 1 Nha Bao Cap Tien ma em rat nguong mo! Lich su se vinh danh chi trong mot thoi diem kho khan voi nhung thu thach va thay doi! Chi rat dung cam voi nhung viec da lam!



Hom nao chi em minh di uong cafe nha! Se noi chuyen nhieu!




A, Nguyen Viet Chien gui loi cam on chi da cho dang 1 bai hoanh trang cua anh ay ve Tuyen Tho! Hi, em cung cam on chi nua!



Vui chi nha!



Em


Nguyen Huu Hong Minh

Đi làm CMND

 


Cuùi xuoáng !


Ngaãm nghó moät tyù ,chaû hieåu caùi ñ/c maët cau caûu baûo gì,chaû leõ laïi laáy daáu maët mình òn vaøo chöùng minh nhaân daân .


Cuùi xuoáng!


Ñaønh cuùi ,maø chuùi muõi gaàn saùt vaøo caùi baûng baèng thuûy tinh laên moät lôùp möïc taøu .


Noù laïi quaùt laàn nöõa : Khoâng phaûi maët , ngoùn tay.


A ,hoùa ra ngoân ngöõ chuyeân ngaønh : cuùi caùi ngoùn tay cho noù laên troøn ñeàu möïc


Caû ñôøi cuùi ,ñeán ngoùn tay cuõng phaûi cuùi

Ngôn ngữ của anh vẽ ra tổ quốc (thơ Như Huy )

 





Nó có thể vẽ ra những lá cờ khác nhau, vẽ ra những họng súng hướng vào nhau từ khác phía, vẽ ra nỗi căm giận của những thế hệ đã quên mất nhu-cầu-yêu-thương và nói-ra-yêu-thương, vẽ ra những cái cười mai mỉa ánh lên từ bóng-tối-đáy-mắt của bao lũ người đã chìm vào thường nhật khi phải chứng kiến cơn điên rồ trong veo của Thánh giá, vẽ ra những vực thẳm trong cõi-lòng-chúng-ta-mỏi-mệt, vẽ ra những nỗi-buồn-sâu của bao tình yêu thương dai dẳng khi xung quanh bốn phía mù câm...



Song, điều quan trọng là



Nó cũng có thể vẽ ra khuôn-mặt-sáng-trong-em khi chúng ta cùng nhau vượt qua nỗi-lạc-nơi-chiếc-bẫy-thời-gian và vẽ ra nỗi-vui-sâu khi cũng ngay phút ấy chúng ta hiểu rằng: Dẫu cho mỗi mỗi chớp mắt của chúng ta đều là những chớp mắt sẽ bị cuốn trôi vào vô tận,




Tổng-Thể-Hiện-Tại-Của-Chúng-Ta-Đã-Được-Nhận-Diện

copy 1/2.và tôi vẫn chưa bỏ được nghề

Soá laàn toâi gaëp Höông Traø coøn ít hôn 100 laàn so vôùi anh Traàn Mai Haïnh .Toâi hay vaøo blog of Traø nhöng chuû yeáu laø ñoïc thô em ,toâi ñaõ choïn in maáy baøi cuûa Traø treân TTVH .Treân maët baèng thô hieän nay cuûa TP HCM ,toâi thích thô Traø chæ sau thô cuûa 5 con Ngöïa trôøi xinh xinh.Chöõ Traø cuõ nhöng thô raát thaät ,laém caâu ñoïc maø xoùi vaøo loøng .Thöù nuõa laø “rình” xem em laøm töø thieän ôû ñaâu ñeå” leùn” ñi theo ,maø theo khoâng kòp em .Coøn ba chuyeän haäu tröôøng vaên ngheä trong blog ,vôùi 25 naêm chæ duy nhaát laøm trong lónh vöïc vaên hoùa ngheä thuaät ,khoâng coøn haáp daãn toâi nöõa .


Chuyeän Traø –Chanh ,ñuùng nghóa ñen traø chanh ,chuyeän ruoài bu kieán ñoát .Maáy ngaøy nay leân trang nhaát maáy tôø baùo lôùn .Haøng loïat luaät sö leân tieáng ,nhöng chæ toøan noùi veà chuyeän kieän tuïng .


Raát truøng hôïp laø TTVH tröôùc ñoù moät tuaàn (khi traø chanh chöa pha leân ) ñaõ ñaët nhaø pheâ bình PXN moät baøi veà bieân giôùi quyeàn töï do ngoân luaän vaø luaät phaùp treân blog ( chaéc Nguyeân xæn khi vieát neân baøi dôû khoâng chòu noåi ,giôø choùt khoâng chöõa chaùy kòp neân ñaønh duøng ).


Keå chuyeän naøy ñeå noùi raèng TTVH ñöùng ngoøai cuoäc .


Ngoøai cuoäc vì moät lyù do raát gioáng lyù do khi ñi thaêm anh Traàn Mai Haïnh .


Ñoù laø phaùt bieåu cuûa TBT baùo Coâng an treân SGGP veà nhaân thaân Höông Traø


+++


Toâi vaø moät caäu phoùng vieân treû ,hai coâ chaùu ,nöôùc maét chaûy caû ra ngoøai vaø chaûy caû vaøo trong,chuùng toâi thöông Traø quaù.


Vaø toâi ,thaät söï ñang raát muoán boû ngheà .


Tags: | Edit Tags
Saturday October 13, 2007 - 12:58am (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 39 Comments

copy có chủ đích


trò chuyện với một chú em



hong ho: chi phat hien ra minh bi trì độn mà khong biết


hong ho: chị tính rồi


hong ho: kinh tế không cấp bách


hong ho: nen chi lam một cho ba nam la toi da


hong ho: minh co them bao kinh nghiem song


hong ho: chỉ sợ rắng mình vẫn áp dụng kinh nghiệm cũ vào cho mới thoi


Cao Hai Ha: nhưng cái ghế của chị hiện nay vẫn bao người thèm nhỉ


hong ho: phù du nhoc ah


Cao Hai Ha:


hong ho: chả để làm gì


Cao Hai Ha: mà đúng là chị có uy thiệt


Cao Hai Ha: hehehe


Cao Hai Ha: em phục sếp thật!


Cao Hai Ha: nói thật


Cao Hai Ha: em từ nhỏ đến lớn


Cao Hai Ha: rất ít tôn sùng phụ nữ


Cao Hai Ha: ngay cả những đứa làm thơ trẻ hiện nay


Cao Hai Ha: em xem chúng thường lắm


Cao Hai Ha: mà chẳng hiểu sao


Cao Hai Ha: em bị ngợp trước chị


hong ho:


Cao Hai Ha: à


Cao Hai Ha: í em nói về cái tài í


Tags: | Edit Tags
Sunday February 24, 2008 - 04:40pm (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 0 Comments

16 - 20 of 82 First | < Prev | Next > | Last

Trương Thái Du

Copy bài này của bác Trương .Xin cáo lỗi vì không cách nào cmt để xin phép chủ nhân được


Vệ quốc ở kỷ nguyên “Biên giới mềm”


Có nhiều định nghĩa “biên giới mềm” và nhiều cách vận dụng nó vào muôn mặt đời sống xã hội. Nếu “Biên giới cứng” theo truyền thống là đường phân định cụ thể giữa hai quốc gia, thì “Biên giới mềm” chỉ ra ảnh hưởng vô hình của một quốc gia, một cộng đồng nào đó lên các chủ thể khác.


Dưới làn sóng toàn cầu hóa mãnh liệt đang diễn ra, “biên giới mềm” của nhiều quốc gia gần như được bành trướng một cách hợp pháp hằng ngày hằng giờ. Với những người thủ cựu, họ nhìn nhận toàn cầu hóa như một con ngáo ộp thực dân nhưng lại thiếu khách quan trước lợi ích mà nó mang lại. Chính vì nhân loại đã đi qua hai cuộc thế chiến khủng khiếp để chia chác thị trường nên toàn cầu hóa chắc chắn là lựa chọn hòa bình, ít ra là ở bề mặt. Quan trọng là khi ấy, hòa bình sẽ có tâm thế chủ động. Bất ổn hoặc chiến tranh không còn là giải pháp cuối cùng.


Hơn bao giờ hết, ở kỷ nguyên lạ lẫm này, tôi bỗng thấy việc bảo vệ và xây dựng tổ quốc mà người Việt Nam thường phân biệt rõ rệt thực ra là một. Không còn phải quyết tâm “Thắng giặc Mỹ, ta sẽ xây dựng hơn mười ngày nay”. Trong vấn đề khai thác hay không khai thác quặng nhôm ở Tây Nguyên, hình như có một lý lẽ “ngầm” nhân danh vệ quốc mà tạm dừng dự án. Lý lẽ ấy vận động rất linh hoạt, nó là xương sống chống lưng cho những vấn đề thiết yếu và không hề thiếu quan trọng của dự án là môi trường sinh thái, không gian văn hóa Tây Nguyên, hiệu quả kinh tế, công nghệ v.v…


Vệ quốc lúc nào cũng cao quí, nhưng vệ quốc không đúng chỗ, đúng nơi, đúng lúc, có khi lại trở thành lực lượng cản trở tiến hóa của xã hội. Trong khi nhiều người đang phản đối dự án khai thác quặng nhôm tại Tây Nguyên thì ngay giữa Hà Nội, ngày 22.5.2009 tuyến đường sắt trên cao Cát Linh – Hà Đông được khởi động. Trung Quốc đã cho vay phần lớn giá trị công trình là 552 triệu Mỹ kim. Họ cũng sẽ trực tiếp thi công theo chuẩn Metro GB của mình. Vậy thì theo logic phản đối kia, công trình này cũng phải dừng ngay lại với những lý do sau: vị trí nhạy cảm về an ninh (thủ đô, trung tâm chính trị, văn hóa, xã hội của cả nước), công nghệ Trung Quốc lạc hậu, phá vỡ cảnh quan cổ điển của Hà Nội ngàn năm văn hiến v.v… Thậm chí ở góc độ “để dành cho con cháu”, thì tuyến đường sắt có nhiều lý do dừng lại hơn bô xít vì tiền vay ấy các thế hệ sau phải è cổ ra mà trả nợ cả vốn lẫn lãi.


Việc dừng dự án khai thác quặng nhôm Tây Nguyên hiện nay không còn quan trọng bằng việc những người phản đối sẽ tạo tiền lệ xấu cho công cuộc toàn cầu hóa mà nhân dân Việt Nam đã hào hứng và chủ động tham dự. Nhờ vào sự tham dự ấy, từ năm 1986 đời sống của đại bộ phận dân chúng ngày càng được cải thiện. Có thể sẽ có ý kiến hoan nghênh mọi quốc gia trừ… Trung Quốc. Nếu làm được điều này, có lẽ người Mỹ, người Úc, người Tây Âu đã làm trước chúng ta từ lâu rồi.


Quay mặt lại toàn cầu hóa, người Việt Nam chỉ còn con đường bế quan tỏa cảng và viễn cảnh tụt hậu. Quay mặt lại với gã đại tư bản nhà nước giàu sụ mang tên Trung Quốc hàng xóm (đang lăm lăm lợi dụng toàn cầu hóa để mở rộng biên giới mềm ở khắp thế giới), chỉ khiến môi trường sống của đất nước và khu vực bị ô nhiễm bởi thù hận. Không ai có thể chọn cha mẹ, cũng như chẳng quốc gia nào có thể chọn vị trí địa - chính trị dễ chịu. Không phải thế kỷ 21 người Việt Nam mới trở thành láng giềng của Trung Quốc. Hơn một ngàn năm lập quốc bên cạnh họ, tổ tiên Hoàng Việt đã rút ra biết bao nhiêu bài học quí giá: luôn hành xử khôn ngoan, cương nhu đúng lúc và cổ xúy cho hữu hảo.


Yêu cầu ngừng ngay dự án khai thác quặng nhôm Tây Nguyên là hành xử thụ động và dễ dãi nhất mà những người trí thức Việt Nam có thể thực thi, trong muôn ngàn cách yêu nước bền bỉ và chông gai khác như cải cách giáo dục, chấn hưng văn hóa, khơi thông dân trí, kinh bang tế thế, đấu tranh chống tham nhũng… nhằm góp phần mở rộng “biên giới mềm” của đất nước. Đó mới là phương cách vệ quốc hữu hiệu trong kỷ nguyên mới mẻ này.