Thứ Sáu, 11 tháng 2, 2011

MYANMAR

Khai bút. Chả lẽ chửi bậy.
Một cái xứ nghèo như Việt ta cách đây 30 năm, thế mà trong hiệu sách có hàng
trăm tựa sách giới thiệu về văn hoá lịch sử thể chế…viết rất đơn giản và hấp
dẫn với người nước ngoài. Vào hiệu sách nhà mình, tìm đỏ con mắt bên phải toét
con mắt bên trái mới ra một cuốn mà đọc thử, Việt ta chính hiệu đây còn déll
hiểu, nói gì tây.


Thứ nữa, từ trung tâm thành
phố lớn tới chợ chồm hổm nơi tỉnh lẻ, rất sạch. Không một cọng rác. Nếu phải so
sánh thì còn sạch hơn NYork. Mỗi tội bụi vì vỉa hè đất với gạch loang lổ.


Cảm nhận chung là thú vị khi
thấy lại đất nước mình một thuở. Xe đò xe bus nêm cứng người đeo bám từ nóc tới
cửa xe. Hàng cơm quán nhậu trên vỉa hè cạnh cống rãnh ồn ào. Khẩu vị không quá
cay như Thái và cũng không quá nồng càry như Ấn. Myanmar hạn chế tối đa nhập khẩu
nên hàng Trung quốc lèo tèo vài ba loại trái cây lê táo hay vòng nhẫn giả đá
quý. Ấy vậy nhưng mỏ đá quý lớn nhất đã thuộc về Trung quốc. Một đại gia Hà thành
cũng là chủ nhân một mỏ đá quý tại đây. Và như một lẽ đương nhiên, tất cả các
hàng quán vào loại sang trọng nhất đều của người Trung quốc, nói thách như quỷ.




Cấm chụp hình binh lính là
quy định ngặt nghèo nhất bên cạnh quy định nhà báo và luật sư thì visa phải xin
từ Bộ ngoại giao, sứ quán không có quyền cấp. Quy định theo chiêm tinh những
người đẻ vào ngày thứ Ba mới được thượng quốc kỳ, thứ Tư mới được hạ cờ và xứ
này còn không giống ai ở chỗ một tuần có tới 8 ngày. 24h của ngày thứ Tư được chia
đôi. Ngần ấy ngày ở Myanmar không gặp một cuộc cãi vã gây gổ trộm cắp, cũng
không thấy va quẹt tai nạn giao thông nào, dù nước Myanmar như một bãi xe nghĩa
địa khổng lồ, chạy ầm ầm ngoài đường. Rất hiếm xe máy và có thấy cũng chỉ ở các
tỉnh lẻ.



Chùa chiền đẹp thôi rồi là
đẹp. Nghèo thế mà chùa phủ toàn vàng ròng. Hình chụp chùa Swedagon ở Yangoon
với 60 tấn vàng và vẫn được đắp vàng tiếp tục hàng năm bằng tiền công đức của
khách thập phương. Các pho tượng Phật khiến mình cực kỳ ấn tượng về vẻ tươi sáng
rất đời, không trầm tư như trong chùa Trung Quốc và đương nhiên, không vô cảm
như tượng Phật Việt Nam .



Đạo Phật tại Myanmar theo phái Nam tông khổ hạnh. Khất thực trước
6h sáng và  không ăn  khi đã quá ngọ. Mình mà tu ở đây chỉ một tháng
bảo đảm eo thon như hoa hậu.



Làm công quả ở chùa.



Gái Myanmar đẹp cực
kỳ.
Da nâu mắt to mặt hiền.




Mua một thẻ internet 1.300đô
và không  dùng được. Đứa bán nó  khăng khăng không phải lỗi tại nó và không hoàn
tiền. Điện thoại quốc tế chỉ gọi được 
tại tiếp tân khách sạn. Ngoài đường rất nhiều trạm điện thoại công cộng thế này.


* Chúc mừng năm mới tất cả
các bạn ghé thăm blog Beo nhé.


* Nhím còi: Tối nay chị vượt
biên tiếp, quay về sẽ viết riêng tặng bé một entry về đàn ông.


* Sau 16 sẽ trả nợ tất cả các
bài năm cũ chưa viết xong.