(entry này thay một
nén nhang thắp cho Tướng Ngọ)
1.
Bạn có biết, ai kí
quyết định điều tra, kí các báo cáo đề nghị...bắt Dương Chí Dũng?
Bạn có biết, ai gặp
trực tiếp thuyết phục Dương Tự Trọng khai ra chỗ ẩn náu của thằng anh, gặp mấy
lần, trước khi quyết định bắt?
Bạn có biết, Dũng
đã xin lỗi những ai, xin lỗi thế nào trong trại tạm giam, từ trước khi bị
đưa ra xét xử?
2.
Nếu những câu hỏi
trên thuộc dạng thông tin, có thể bạn khó biết được, thì Beo hỏi tiếp những câu thuộc dạng suy luận, thứ suy luận tối thiểu nhất để bạn khác với người ngu
bẩm sinh, cho dù bạn được-bị cung cấp bởi thứ thông tin một chiều.
Bạn có nghĩ rằng, một
vị tướng trong ngành công an lại không đánh giá được tầm ảnh hưởng công luận, tầm
tác động ngoại vi của một vụ án không?
Bạn có nghĩ rằng,
người đi tới cấp tướng trong ngành công an từ một anh binh nhất, có thể dại dột
nhận tiền hối lộ vào thời điểm khai đao
vụ án ấy không?
Bạn có nghĩ rằng,
nửa triệu đôla là một con số khiến tầng lớp quan chức cỡ tướng, phải mờ mắt bán
đứng sự nghiệp cả đời (và gia đình) mình?
3.
Hãy cùng tưởng
tượng với nhau thế này nhé:
Bạn đi làm cho một
cơ quan nhà nước, lưu ý nhà nước chứ tuyệt đối không dính gì tới hai chữ tư
nhân.
Sếp của bạn, thay
vì đặt ra mục tiêu, đường hướng làm ăn cho công ty phát triển và khích động nhân viên phấn chấn lao động để
đạt mục tiêu ấy, thì ngược lại, ngày này qua tháng khác, ở bất cứ đâu, nó cũng chỉ
làm thuần một việc là càm ràm kêu ca, bằng ngôn từ của một bà hàng xén, về sự yếu kém thối nát của công ty. Nó đổ
lỗi sự yếu kém ấy tại cấp phó và sự thối nát tại cấp... nhân viên quèn đang tập
sự.
Quốc gia chúng ta,
đang được điều hành bởi một người, đúng như vị sếp trong tưởng tượng trên.
4.