Thứ Năm, 5 tháng 1, 2012

THẦM THÌ VỚI PHẬT

*** Một lúc nào đó, mình tự
đếm tuổi hay đếm sự trôi đi của thời gian bằng sức khỏe của bố mẹ. Ngày nào
cũng soi gương năm bảy bận, khó (chịu) thấy mình già. Nhìn bước chân ngày càng
lụm cụm, tay cầm cái bát đôi đũa ngày càng vụng về của  Dédé và Mémé, mới cảm nhận sự hữu hạn của đời
người hiển hiện bằng xương bằng thịt, ngay trước mắt.


Một lúc nào đó, mới thấy hạnh
phúc lớn nhất trong đời là sự thành đạt của những đứa con. Khỏe mạnh ngoan
ngoãn  học hành giỏi giang. Giả thử đặt một
bên 10 tỉ USD, một bên là đứa con trái ngược với những điều đẹp đẽ trên, tiền đem mà đốt.


Một lúc nào đó, phát hiện ra
mình đứng vững vàng được trên mặt đất này vì có chồng bên cạnh. Ngần ấy tháng
năm, trong mọi thời khắc khó khăn nhất, đều có giọng nói dịu dàng ấy, bên tai.


Bố mẹ sống đến khi có  cháu gọi bằng kị, mọi nạn tai hãy tránh xa
các con và tình yêu của chồng không bao giờ nguội. Cầu xin với Phật thế.

*** Sáng đi làm, Dédé căn đóng cổng, hỏi lần thứ 2 trong vòng  nửa tiếng, thế năm nay có đứa nào về ăn Tết ?  

Đã lâu, mình không còn mấy xốn xang trước những giao mùa trời đất. Xa lắm, ngày cả nhà đợi pháo nổ, hương khói tổ tiên trời đất xong dẫn díu nhau sang Chùa để rồi xúng xính bà cháu cùng quay về xông đất. Chục năm trở lại đây, ấm áp nhờ vả cả vào chiếc điện thoại. Ấy vậy, năm  nghẽn mạch không chúc Tết được năm  mải shopping, nhớ ra thì giao thừa đã qua mất 2 tiếng.

Giai Xinh bảo mẹ ơi 10 năm rồi con chưa được ăn Tết. Gái đẹp hớn hở bằng vài  icon nhảy múa toe toét trên màn hình, con dọn dẹp nhà sạch sẽ lắm rồi, hy vọng năm nay tuyết muộn để mẹ đỡ lạnh. 

Cây mai cổ thụ trong sân, không nhớ đã mấy năm, không chịu nở hoa đúng Tết. Nên, cả nhà chẳng ai ngóng hoa nó nữa.

Tối đi làm về, Mémé căn mở cổng, hỏi, đúng câu của Dédé hồi sáng.

Điều muốn xin, sẽ thầm thì riêng với Phật !

VIỆT TÂN, CHỨ KHÔNG PHẢI DÂN, LÀM BÁO

 Càphê sáng, cả
lũ mắt chữ A mồm chữ O khi thấy mình biết từ tám kiếp, nick này nick này…nick
này nữa trên trang mạng Dân làm báo, Lý Đợi viết đấy.


Chúng nó
théc méc, chị cư xử với Lý Đợi (tên thật là Bảy) như bát nước đầy, sao nó lại tệ
thế. Rõ là một lũ sống non. Có biết hậu vận của những thằng “tệ thế” không khá
được vì sao không? Vì lừa thầy phản bạn đấy. Nhất là giới văn chương chữ nghĩa,
Beo kể ba năm chưa hết những chuyện đại loại, vừa chén chú chén anh nhà người
ta chưa kịp xỉa răng đã chửi (lén) như diva hát. Còn ngạc nhiên bức xúc vì
những chuyện như thế, còn là trẻ ranh chưa thành người lớn được.


Ai muốn biết
kĩ Lý Đợi làm thơ về Beo ra sao thì
có thể tìm hỏi tại các địa chỉ sau đây.


Đừng lạ khi gọi số này vì là
số ở Bangkok Thai Lan: 0837096396; Email: thaiminhbkk@gmail. Com


Hoặc, phone: 832-561-5866; Email:
pnhuynh @comcast.net  hay nguyenthixoai @gmail.
Com.  Riêng chú này bonus quả ảnh cho
thêm sự tin tưởng chính xác. Chủ nhân trang mạng Dân làm báo, tên Huỳnh Ngọc
Phước, nhà ở
137 N. Hall Dr Sugar Land, TX 77478 (Mỹ), và cái này mới hay ho này, Phước cũng như bộ
sậu Dân làm báo là những thành viên cốt cán của đảng Việt Tân.


 


Làm tuyên
truyền như phường lưu manh vô lại thế, quốc doanh chúng tớ còn khinh như mẻ, Việt
Tân mơ chi đến chuyện lật đổ chế độ cộng sản, hở trời.

CHỊ EM TA







Thứ Tư, 4 tháng 1, 2012

THÔNG ĐIỆP CHO AI?

Cụ tục huyền ngày còn tại vị,
biết phận tiếng Kinh không thạo, tuyển một lúc 3 nhà báo chuyên nghiệp (tuổi
hưu) vào tổ trợ lí. Đến ban ngành cụ đọc phát biểu, ý tứ tuy cũ kỹ nhưng được
cái, mạch lạc rõ ràng.


Ông Nghìn cân ngày mới lên
ngôi nhiệm kì đầu, làm một mạch 4 tiếng trực tuyến với đồng bào toàn cuốc tế.
Giờ này đọc lại, vẫn thấy không thể chê được câu nào. Khúc triết, sắc sảo. Ấy
là khi ông nói vo, không thầy dùi lẫn chấp bút.


Ngược lại, những bài viết, chỉ
riêng việc dám kí tên dưới các bài ấy, không phải một, mà ông ấy phải có tới
hàng nghìn tấn dũng cảm khi đưa ra quốc dân đồng bào những mớ khái niệm rối nùi
như thế.


Thông điệp đầu năm là dẫn
chứng mới nhất. Nó giông giống như những đề mục trong một giáo trình dạy quản
trị công, người chấp bút có công ráp nối lại bằng dấu chấm và không xuống hàng.
Toàn bộ nội dung có thể túm lại chỉ trong một câu: thị trường hóa mọi ngõ ngách
của nền kinh tế. Một thông điệp không hề tồi, thậm chí cực hay. Thế mà diễn đạt
ra, không thể gọi khác đi được: thảm họa chữ nghĩa.


Chép để dẫn chứng chứ không
phải để xả xì chét.  Tái cơ cấu nền kinh tế đặt ra yêu cầu chuyển đổi mô hình tăng trưởng. Ngược
lại, chuyển đổi mô hình tăng trưởng là nội dung cơ bản của tái cơ cấu…


Đây nữa: gắn kết các công đoạn của quá trình tái sản xuất trong một chuỗi giá trị
bảo đảm phân phối hài hòa lợi ích giữa các công đoạn trong chuỗi gia trị đó.


Đọc, dức hết cả đầu lâu vẫn không chắc,  thông được điệp chưa.