(entry trả lời câu hỏi của bạn Song Quyền Nguyễn)
Luật Quốc Tế (LQT) thường được hiểu là bộ quy tắc ứng
xử giữa các quốc gia với nhau. Có rất nhiều phạm trù khác nhau trong LQT, theo
Wiki có thể chia ra thành:
2. Xung
đột pháp luật (conflict of law): khi dịch “Xung đột pháp luật” có thể gây nhiều
hiểu nhầm. “Conflict of Law” hay “Private International Law” là những công ước
được thỏa thuận trước giữa các bên, nó thường được dùng để qui định quyền lực
pháp lý.
3. Luật
xuyên quốc gia (supranational law): dịch vậy lại cũng vì hạn chế của ngôn ngữ,
Supranational Law là bộ công pháp chi phối các mối quan hệ giữa các quốc gia,
tuy nhiên, trong trường hợp này, các quốc gia tự giới hạn pháp quyền của chính
mình và quy phục một tổ chức/quyền lực cao hơn.
Phần lớn các án kinh tế/kinh doanh sẽ thuộc quyền
Xung đột pháp luật và Công pháp quốc tế. Công pháp quốc tế còn được dùng rất
nhiều trong lĩnh vực chính trị/ngọai giao, có thể nói 70% luật quốc tế hiện
hành thuộc phạm trù Công pháp quốc tế.
Luật xuyên quốc gia là một phạm trù không mới, nhưng
nó mới được đưa vào sử dụng trong nửa sau thế kỉ 20. Hiện nay, chỉ 2 tổ
chức có đủ quyền lực sử dụng và thi hành Luật xuyên quốc gia là Hội đồng bảo an
Liên hiệp quốc ( với một phân ban rất nổi tiếng của LHQ quen được gọi là tòa án quốc tế
La Haye đặt tại Hà Lan) và Liên minh châu Âu.
Muốn hiểu rõ về lịch sử và quá trình hình thành của LQT
thì diễn đạt khá dài. Beo nói thật gọn thế này:
* Người đầu tiên viết nên một bộ qui tắc ứng xử quốc
tế là ông Hugo Grotius (thế kỷ 16) ở Hà Lan. Ông cũng là người đặt nền móng cho
LQT hiện đại. Tuy nhiên, vào thời điểm này, Hugo Grotius chỉ chủ yếu viết về
các qui tắc ứng xử khi có chiến tranh.
* Triết gia vĩ đại người Đức Kant (thế kỷ 17) xây dựng
nên Chủ nghĩa quốc tế (Cosmopolitanism), trong đó bao gồm bộ qui tắc ứng xử quốc
tế làm nền tảng cho sự thành lập của Liên Hiệp Quốc cũng như LQT hiện đại.
Theo Kant, con người tuy tính cách khác nhau, phong
tục tập quán khác nhau, nhưng bản chất là tính thiện và tư duy suy luận tương đồng
nhau, Kant tin rằng nhân lọai sẽ cùng nhau suy luận ra một bộ luật chung. Bộ luật
này sẽ thu phục tòan bộ các quốc gia về một Xuyên Quốc gia, nền móng cho một thời
đại trường kỳ hòa bình của nhân loại.
* Sau 2 chiến tranh thế giới, các quốc gia phương Tây
đã làm theo đúng học thuyết của Kant: Woodrow Wilson, tổng thống Mĩ, tập hợp
tòan bộ thành viên của khối Liên Minh và lập nên Liên minh Quốc gia, tổ chức tiền thân Liên hợp quốc. Tòan bộ LQT hiện tại
đều dựa vào LHQ và các qui tắc ứng xử của họ.
Tuy nhiên, vì tính chất phi quân sự của LHQ, tòan bộ
các bản giao ước, các bộ luật quốc tế LQT của họ chỉ mang tính chất tự nguyện.
Các thành viên của LHQ có quyền tham gia hay không tham gia tất cả các công ước
của LHQ, thậm chí ngay cả khi đã tham gia, nếu một nước lớn vi phạm những điều
khỏan mà chính họ đặt bút kí tên đồng ý, thì vẫn rất khó để có thể trừng phạt họ.
Lấy ví dụ như chiến tranh Iraq 2003, Mĩ đơn phương tiến hành cuộc chiến mặc dù
không được sự đồng tình của đại đa số thành viên.
Hơn thế, nếu nhìn lại
lịch sử hình thành của LQT, có thể thấy mặc dù bản thân và tính chất của LQT là
để hướng tới hòa bình, nó đã và vẫn đang được trục tam giác Mỹ-Trung-Nga sử dụng
làm công cụ để kiểm sóat...toàn thế giới.