Thứ Hai, 29 tháng 8, 2011

NỬA KIA CỦA SỰ THẬT


Phàm đã nhận là trí thức, tệ nhất trong thâm tâm cũng tự xếp mình ngang hàng với chính quyền. Trí thức, như người
thiết kế ra bản vẽ, chính quyền chỉ là anh thợ hoàn công.


Do thấy chính quyền tắc đường
bí lối trong việc giải quyết tranh chấp lãnh thổ với Trung quốc, do thấy chính
quyền hèn nhát, do thấy chính quyền có xu hướng bán nước…một nhóm trí thức, sau
tuần càphê sáng chủ nhật, tụ tập bên bờ Hồ Gươm, nơi tận hưởng thanh bình hiếm
hoi của người Thủ đô, để hú hét-gào rú (chính xác nghĩa đen) nhằm chống Tàu.


Sau đến 11 cuộc, quần chúng
thờ ơ quay lưng. Chính quyền thành phố, giữ chút sĩ diện cho nhóm, tổ chức một
cuộc gặp, với hai vị đứng đầu ra tiếp.


Dĩ nhiên, đến giờ này hiếm ai, cả người ủng hộ lẫn khinh thường nhóm, nuôi hi vọng trong
cuộc gặp, những người trí thức bằng cấp đầy mình kia sẽ quẳng ra bàn cho chính
quyền những cao kiến-khả thi, về ngoại giao, quân sự, kinh tế, khoa học sử…, để
ngắn thì ngay trước mắt giữ yên biển đảo bảo vệ ngư dân, dài thì vài ba chục
năm nữa lấy lại được đất đai đang bị cướp.


Cả tầm tri thức lẫn nhân cách
của nhóm trí thức, dừng ở mức này:


Tóm lại, những người tham gia và ủng hộ biểu tình vẫn
còn một số vấn đề cần làm rõ như:


1- Liên hệ với Bộ Tư pháp để làm rõ về tính pháp lý
của bản Thông báo của UBND TP HN;


2- Làm rõ về Quyền biểu tình của công dân được quy
định tại điều 69, Hiến pháp năm 1992; và có hay không mối liên hệ giữa Quyền
biểu tình với Nghị định 38 của chính phủ;


3- Tiếp tục đề nghị các cơ quan liên quan trả lời về
việc bắt giữ, khám xét và làm phiền một số công dân;


4 - Tiếp tục đề nghị làm rõ và cải chính xin lỗi công
dân tham gia biểu tình về các nội dung quy chụp ác ý đối với người biểu tình đã
đăng tải, phát sóng trên báo An ninh thủ đô, Hà Nội Mới và Đài PTTH Hà Nội. Mặc
dù sáng nay chúng tôi có chuyển tận tay Ông Hồ Quang Lợi "Thư yêu cầu
Đài TH Hà Nội xin lỗi và cải chính...
".


HẾT


(Trích blog một trong những
người tham gia cuộc gặp gỡ với chính quyền Hà nội, lấy qua RFA)


Beo giữ nguyên chữ HẾT, là có
lí do.


Bởi nửa kia của sự thật, tức
là phần trả lời 4 nội dung trên từ phía chính quyền, không hiểu tại sao không được
tường thuật nốt.


Về điểm 1, đại diện chính
quyền Hà nội khẳng định: thông báo của UBND TP HN về công tác bảo đảm an ninh
trật tự trên địa bàn thành phố  là hợp hiến và hợp pháp, có giá trị pháp
lí, có hiệu lực thi hành và UB hoàn toàn chịu trách nhiệm về thông báo này.


Điểm 2. Điều 69 hiến pháp 1992
viết rõ, công dân có quyền biểu tình THEO QUY ĐỊNH CỦA PHÁP LUẬT.


Riêng điều này, Beo thấy kiến
nghị rất không đúng chỗ. Đi vặn vẹo người thừa hành luật tại sao lại viết ra luật
như thế.


Điểm 3. Việc cưỡng chế hay tạm
giữ một số người có hành vi gây rối trật tự công cộng, chống người thi hành
công vụ là theo điều 9 nghị định 38 và, có sự phê chuẩn của Viện kiểm sát cùng
cấp.


Điểm 4. Với chính quyền, trả
lời điều 3 đồng thời có nghĩa trả lời luôn điều 4.


Với Beo, đây là điều thú vị
nhất vì nó vẽ lên không thể rõ ràng hơn, chân dung thật của  nhóm trí thức. Ông rất lớn tiếng đòi tự do
ngôn luận cũng như tự do biểu tình, vậy nhưng còn lớn tiếng hơn,
dùng chính chính quyền bịt mồm ai
luận những điều trái ý ông.


Cuộc họp kết thúc bằng một cú
xoa đầu rất cha chú: hãy bày tỏ lòng
yêu nước bằng những hành động thực tế và hữu ích hơn là biểu tình. Nếu còn khúc
mắc, ta lại đối thoại tiếp.


***Sáng nay, Huy Bom&Sam
offline thế này trí thức hân hoan vì
thắng chính quyền, chính quyền hân hoan dẹp yên biểu tình. Chỉ có Hoàng Sa vẫn
nguyên trong tay Trung quốc
.




Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2011

KIỀU THÁI (beo)

Nhà mình giàu nhất khu tập thể, có tới 2 cái quạt tai voi, bầu xam xám như cục chì với 3 cánh bằng cao su đỏ, 1 cái đài rất to và mình thì có 1 con búp bê nằm ngửa biết nhắm mắt úp sấp biết kêu mama.


Đưa ra chuẩn giàu nhất như thế để dễ hình dung, khi mình nói nhà cô nghèo nhất.


Cô không ở trong khu tập thể, nhà cô sát đường tàu điện, xây trên nền bãi đổ phoi bào của nhà máy Cơ khí Hà Nội, loại nhà tường bả bằng đất trộn rơm. Mình nhớ nhất cái ô cửa bé tí, cánh cửa được chống lên bằng một thanh nứa con.


Hầu như lúc nào đi ngang qua mình cũng thấy cô thò mặt ở ô cửa đó. Đậm người, da trắng tinh, tóc đánh bồng, khác hẳn tất cả các bà các cô khác. Mãi sau mình mới thấy kiểu tóc này ở Ái Vân trong bộ phim Chị Nhung.


Nhà cô thắp đèn dầu. Cô dùng nhờ nhà tắm, nhà vệ sinh trong khu tập thể. Mấy chục hộ chung một cái bể nước. Chồng cô Quỳnh đi Nam sao tháng này kinh trễ đến mấy hôm, nhà bà Cam ăn hai bữa đậu rán liền, con nhớn bà Nở vú bằng chũm cau, máy bay thứ …bị bắn rơi ở Thanh, Cánh buồm đỏ thắm chiếu ngoài sân ximăng rạp Đống Đa chiếu Cô gái bán hoa…người ta nói rất to, ngày này qua ngày khác những chuyện đại loại như thế, quanh cái bể ấy.


Cô chỉ vào giặt giũ, rửa rau, xin xô nước về khi cái bể ấy vắng nhất, lúc người lớn đi làm hết. Lỡ gặp ai cô đều cười rất tươi chào hỏi, mỗi bà ngoại mình là hay đáp lời cô. Có hôm cô sang tắm trễ, bà Thông tắm sau, múc nguyên xô nước dội lại nhà tắm, rồi mới vào.


Cô ở với mẹ, là nghe nói thế chứ mình chưa một lần thấy bà. Bố cô bị đi tù, cũng nghe nói, tội làm gián điệp, bị bắt tại trận. Khi máy bay đến ông cầm đèn pin hua hua lên trời chỉ chỗ cho Mỹ ném bom xuống nhà máy.


Khu tập thể có một cuộc họp không chính thức, dĩ nhiên địa điểm quanh cái bể nước, biểu quyết không cho cô dùng nhờ nữa. Mémé mình cũng là thành phần nòng cốt. Bà ngoại mắng cho một trận. Mình nghe mémé thanh minh, sợ bị lây bệnh giang mai.


Bà ngoại, lẩm bẩm như thầm với chính mình, học đến đại học bên Thái chắc hàng khá giả, vâng lời Ông Cụ, mà về…

DÂN TA ANH HÙNG NHẤT THẾ GIỚI

Chuyện bên Anh


Đậm đà bản sắc dân tộc, đi
mua cái xe mang  nguyên bọc tiền
mặt.  Xòe tiền ra, chưa đầy nháy mắt sau,
hai nhân viên bảo vệ dùi gậy lủng  lẳng
quanh thắt lưng, to cao lừng lững đứng đâu lưng sát ngay sau, lom lom dòm về
hai phía. Mà có nhiều nhặn gì cho cam, bọc tiền để gọn trong một cái phong bì
to.


Từ lúc ấy cho đến khi ra về,
được căn dặn năm lần bảy lượt từ hàng chục người, rằng thì là mà mày phải cẩn
trọng, không được mở túi chỗ đông không được đi tàu điện ngầm…


Chuyện bên Mỹ


Qua cửa khẩu, bị xét túi.
Tiền mặt chừng gần chục ngàn. Hỏi, mày mang bao nhiêu. Trả lời, chồng tao bỏ
vào, tao không biết chính xác. Mà đúng thế thật. Lôi tuột ra đếm. Ngay lập tức
chú nhân viên ấn cả tay lẫn tiền vào trong túi. Lại, mày phải cẩn trọng, không
được để ai thấy không được đi đêm một mình khi mang theo 
ngần này…


Chuyện Việt ta


Hãy đến bất cứ ngân hàng,
tiệm vàng nào cũng có thể thấy ngay, dân ta chở hàng bao tải tiền bằng xe máy. Ngân
hàng còn có bảo vệ lẫn công an, tiệm vàng
khơi khơi ta với mình. Đây là  bức
hình copy từ các báo hôm nay.



Dân Anh dân Mỹ hèn thật, đến
cướp mà cũng sợ.



Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2011

Kiều Thái

copy từ blog an hoang trung tuong

Trung Tướng thân thằng Huổm
tự thuở 197x hai đứa hay bám thằng Bẩu Cẩu Mẩu đạica chợ Naan Twong trốn học đi
tắm truồng ở Bến Núa hoặc trộm sắn ở Bãi Truông hoặc rình gái đái đêm ở
Ngoạingữ Sưphạm (*).


Huổm không học cùng trường
Trung Tướng, cũng không gần nhà, nhưng Trung Tướng vẫn xoắn nó phết. Nó
xinh-non hệt thằng Tây Con, má phơnphớt tơ vàng, mép lạnhlùng ướt-rượt, tay
chân tròn dài mềm như mía. Tuổi Thiênđàng 12-14, Huổm đã quen đóng quần
ống-đứng, áo sơmi cắm-thùng, dép đủ quai, và tỉa đầu mai-nhọn (**).


Huổm chạy một xe-đạp Sterling xịn Mỹ, cổkính rất, đỏmdáng rất, giữgìn rất.
Trung Tướng viễndu thếgiới nhiều năm nhiều nhiều năm, chưa từng đụng con xe nào
naná. Trung Tướng hỏi cỏn từ đâu ra. Huổm bảo mới đẻ đã thấy rồi. Cỏn
nặng-chịch như-thể khung nhồi toàn chì đặc, ghiđông cồnphốt vành đĩa moayơ
boọcbaga mạ kền/cờrôm sáng-choác, phanh-đũa bóp kêu kịchkịch (***). Nếu tháo
béng cặp lốp Thống Nhất bầntiện, Trung Tướng phải ngỡ cỏn thuộc một bảotàng.


Huổm ít-nói rất. Nó kiệm-lời
đến bủnxỉn, hầu-như mạntính. Chơi nhau cả thậpkỷ, Trung Tướng vẫn chẳng biết
nhà nó gồm ai, pama nó làm nao, anh/em nó tên gì. Trung Tướng hỏi chị mày
côngnhân Dệt hả. Huổm bảo ừ. Trung Tướng hỏi quê mày Phúc Yên hay Phú Thọ. Huổm
cũng ừ.


Thăm Huổm, Trung Tướng luôn
và chỉ gặp mẹ với một chị nó. Mẹ Huổm nhansắc như quý-bà vũnữ hưutrí. Đẹp
mãnhliệt dù tuổi cao mãnhliệt. Bụng thẳng, cằm phính, tóc phidê nhẹnhàng. Chị
Huổm tên Huống, hoặc Tuống, hoặc Chuống, tuổi 20, hoặc 25, hoặc 30, hoặc bao-nhiêu
chả rõ, cũng đẹp như mẹ Huổm, hoặc hơn. Trung Tướng thích ngắm chị bước
chầmchậm trên cầu-thang, từ phía-sau phía-dưới, vải người chị sẽ mỏngmanh
phấpphới, khoảng cong-vồng giữa hai đùi chị sẽ bồngbềnh như một tình-yêu.


***


Trung Tướng quen thằng Quawn
đận 198x vừa duhọc Nga về.


Quawn hành-nghề chữa xe-đạp
vỉa-hè phố Sơn Tai. Chuyênmôn nó là Vá Chín, nhưng nếu khách nhucầu, nó có-thể
thựchiện cả những kỹthuật phứctạp hànlâm như Lộn Xích, Đảo Đĩa, Cân Vành, Nắn
Cổ (****). Một hộp-đồ, một ghế-cóc, một nón-cối, một điếu-cầy, ngày nắng, ngày
mưa, ngày dông, ngày gió, Quawn vẹo lưng nhặt hào rách xu méo, lầnmần
lươngthiện như ông kiến ông sâu.


Quawn tới xưởng (ie
hiệntrường hành-nghề, phố Sơn Tai) bằng một xe-đạp Sterling
cấuhình hoànhảo. Chính con Sterling này khiến
Trung Tướng quantâm.


Trung Tướng kêu, uigia, bố
kiếm đâu con Sterling đấy? Y xe thằng bạn con, nhưng thêm chuông, thêm đèn.


Quawn nói, xe Mỹ, nguyênbản
1936, mua Băng Cốc tháng 10 năm 48.


Trung Tướng ngạcnhiên, bố
Kiều Thái à? Năm 82-83 con tua Băng Cốc liêntục liêntục.


Quawn cười, Sávàtì hehe
(******).


Trung Tướng cười, Cọpcùnmà
hehe (*******).


Nó là Kiều Thái.


***


Pama chú bác anh chị Quawn,
tổng-thẩy 19 mạng, bỏ Lừa hồi 192x sang Thái, lúc nó hehe chưa tồntại. Tiểutộc
Quawn cặmcụi làm culy lônglốc Xứ Người suốt mấy chục mùa, không sungtúc, nhưng
yênổn. Hè 1948, Quawn trúng-tuyển Họcviện Hoànggia Thái, cha nó tặng nó con Sterling .


Trung Tướng hỏi, second-hand
nhở, bố?


Quawn không đáp, nó bận suytư.


***


Tốtnghiệp Kỹsư Quảntrị
Côngnghệ, Quawn được nhận vào Ty Giaothông Băng Cốc. Thu 1955, nó cưới vợ.


Vợ Quawn không phải Lừa. Ẻm
là Thái Gộc.


Trung Tướng liếc Quawn. Nó
giàhói quá đỗi, khắckhổ quá đỗi, nhưng nét tinhhoa vẫn ngờingời từng chút từng
chút.


Trung Tướng hỏi, sao bố không
chuyển qua chữa xe-máy? Trình bố chữa xe-máy khó quái?


Quawn không đáp, nó bận suytư.


***


Cũng 1955-1956, Ông Cụ giảiquyết
xong trọnvẹn đất Bắc Lừa, và phát lời hiệutriệu Lừa Kiều khắp phươngphương về
xâydựng tổquốc tựdo độclập (*). Hiệutriệu đấy lâmly lắm lắm, như cắt dạ xé
lòng. Mời các đồngchí điềmnhiên gúc tốt.


Họhàng Quawn họp nộibộ
gaygắt. Quawn tìnhnguyện làm áiquốc tiênphong. Theo kếhoạch, vợ-chồng nó về Lừa
trước. Nếu tổquốc nồngnhiệt chàomừng, nó sẽ đánh-điện báo "Em đã về
antoàn, chúng-em khỏe", và nhândân bầuđàn sẽ thuxếp về sau. Ngược-lại, bức
điệntín sẽ xóa câu "Chúng-em khỏe". Hãy thôngcảm, các chuyến tầu
hồihương chỉ hoạtđộng một-chiều, và cẩntrọng của Lừa nhấtđịnh là một đặcđiểm chínhtrị
truyềnthống (********).


Xuân 1960, Quawn xách nàng vợ
Thái, hai bébi lẫmchẫm lonton, con Sterling
1936, lận túi sáu lạng vàng, về.


Bức điện đánh đi không có
"Chúng-em khỏe".



***


Bữa nọ 198x Trung Tướng thăm
Huổm. Vẫn chỉ gặp mẹ với chị Huống (Tuống/Chuống) nó. Mẹ Huổm tóc úa đỏ chẳng
còn phidê, nhưng bụng vẫn chưa trĩu, cằm cũng chưa teo. Ẻm thết Trung Tướng món
giả-cầy lót rau-muống chẻ, canh cá-khoai, trứng tráng. Chị Huống (Tuống/Chuống)
đã 30, hoặc 35, hoặc 40, chắc vẫn chưa chồng, vẫn gầm mặt dệt giacông khăn len
xuyên sáng xuyên trưa, lầmlụi tànphai như chiếc ủng.


Trung Tướng đang phồng môi
gặm móng lợn giả cầy, thì lữngthững Quawn vào.


Trung Tướng ngạcnhiên, uigia,
chào bố.


Quawn gỡ nón-cối, lia mắt
hờhững, chào.


Huổm nói, cơm phần cậu trên
gác.


Trung Tướng cấu Huổm, cậu mày
à?


Huổm đáp, ông-già anh.


Trung Tướng thề, Trung Tướng
chưa hề biết cha Huổm chữa xe-đạp.


***


200x Trung Tướng thăm Huổm
nữa. Nhà nó bữa bửa, trái lệ, đông lạlùng. Trung Tướng hoảng, hỏi, nhà mày sao,
Huổm?


Huổm nói, giỗ ông-già.


Trung Tướng cuống thựcsự,
ông-già mất rồi á? Bao-giờ? Sao mày không gọi anh?


Huổm nói, ừ.


***


Quawn chết 199x. Cảm chết.
Khiêmnhường như làn bụi. Huổm bán con Sterling Kỷniệm cho dân buôn đồng-nát,
kèm vôvàn thứ khác, lấy bốn-mươi ngàn.


Trung Tướng kêu, mẹ mày, mày
chuộc con Sterling anh, anh trả mày hai-mươi triệu.


Huổm nói, mày điên.


Ui thằng chó. Nó, không, bẩy
anh-em nó, nhẽ chả đứa nào nhớ cha chúng đã là Kiều Thái, còn con Sterling 1936
đã là quà của Sinhviên Họcviện Hoànggia.


(@2006)


(*) Tên riêng Văn Bựa chỉ
nhằm minhhọa và không nhấtthiết khác tên thật.


(**) Thiênđàng: Ámchỉ Bắc
Lừa trước 1975, và Toàn Lừa trước 1988. Tại-sao Thiênđàng? Mời đọc Văn Bựa.


Quần Ống-đứng: Tức quần
ống-sớ được là/ủi cẩnthận.


Áo Cắm-thùng: Tức áo mặc
nhét vạt trong quần như bọn Khoaitây hoặc tríthức.


Dép Đủ Quai: Tức dép caosu
còn đủ bốn quai. Thường dép Lừa thời Thiênđàng được xẻo bớt hai quai cho
gọngàng tiếtkiệm.


Đầu Mai-nhọn: Kiểu tóc mốt
197x, mai tỉa nhọn như bút-chì.


Note: Bận quần ống-đứng
& áo sơmi cắm-thùng, dận dép đủ quai, là phongcách quýtộc Bắc Lừa 197x.


(***) Khung, Ghiđông,
Cồnphốt, Vành, Đĩa, Moayơ, Boọcbaga, Phanh: Các phụtùng xe-đạp Lừa.


Phanh-đũa: Phanh dùng
thanh-truyền, không dùng dây-phanh.


(****) Vá chín, Lộn xích,
Đảo đĩa, Cân vành, Nắn cổ: Các ngón-nghề xe-đạp Lừa. Mời gúc.


(*****) Hộp-đồ: Tức hộp
đựng toolkit chữa xe-đạp Lừa, bằng gỗ, có cánh-cửa, có khóa.


Ghế-cóc: Tức ghế tự-chế
kiểu Lừa, cao chừng 5cm, khi Lừa ngồi trông giống ông cóc ỉa.


Nón-cối: Tức nón đồngphục
Lừa, xuấtxứ Tầu, khi Lừa đội trông giống cái cối úp ngược.


Điếu-cầy: Tức điếu hút
thuốc-lào của bầnnông Lừa, bằng tre, rất tiệndụng khi đi cầy/cấy.


(******) Sávàtì:
"Chào", tiếng Thái.


(*******) Cọpcùnmà:
"Cám-ơn rất", tiếng Thái.


(********) Các chuyến tầu
chở Lừa Kiều hồihương 195x-196x đều do Ông Cụ bốtrí và tàitrợ, chỉ chạy one-way.