“đi
đêm lắm có ngày gặp ma...”
***
Diễm làm ở Công ty tài chính Prudential. Cao ráo, mắt
một mí lúng liếng, giọng nói có âm khàn đậm màu giang hồ, rất bản lĩnh.
Đanh đá trong vai Hà, đàng hoàng dùng số phone của
mình gọi cho Diễm:
-
Tôi là vợ Gã, tôi đang mang bầu.
- Chị quen Gã
mấy năm?
-
Hai năm.
- Ha ha, còn tôi quen Gã tới 8 năm. Anh ấy có ngủ
qua đêm với chị ko?
-
Sao chị lại hỏi sỗ thế?
-
Gã có ngủ với chị qua đêm không?- Diễm hỏi đi hỏi lại câu này đến 4 lần như để
xác minh tính trung thực của người đầu dây.
- Chị cứ gửi bằng chứng giai trên gái dưới thì tôi sẽ
xem xét.
- Chị hỏi Gã
xem chủ số máy này là ai nhé.
Chưa đầy 1 phút sau, Diễm trả lời:
- Chị là Đanh Đá
Tiếng Diễm, đầy chủ quyền và tự tin của người vợ...khinh
chồng ra mặt:
- Này, anh nói với nó đi. Nó đang khăng khăng mang bầu
với anh này...
Đầu dây kia cúp máy cái rụp.
Đàn bà, khôn ngoan đáo để cách mấy cũng có lúc hớ
hênh. Diễm lộ tên con.
***
Đanh đá ngơ ngác.
- Một người cao to đường bệ thế, sao Gã xử trí tình
huống vừa hèn vừa u tối thế?
Chồng Đanh đá hỏi Thị:
- Nếu là chị, chị sẽ làm thế nào ?
- Chị sẽ nói thẳng với Thị. Hèn hơn, thì nhờ qua
Đanh đá. Một câu, chỉ một câu thôi, cực kì đơn giản. Chuyện chúng mình trở đi
cách núi trở lại cách sông. Anh không thể và chính em cũng không dám bước qua
cái bóng của chồng em. Giờ anh thích Hà quá, em xem Hà được ko hộ anh nhé.
Xong.
- Nói thế để Gã mất cả chì lẫn chài à ?
- Ngược lại. Chị nghĩ chỉ với câu ấy, không chỉ chị,
mà Hà mà Diễm mà Đanh Đá... phải cúi rạp kính trọng Gã ấy chứ. Câu ấy không chỉ
giữ được tình cảm của chị mà ai chứ chị, lại chẳng vẫn lăn xả tiếp tục giúp Gã manh
mối làm ăn ở chốn giang hồ hiểm ác này à.
Chồng Đanh đá phì cười:
- Số tay này khổ. Luẩn quẩn dối trá với mấy em thế hết
ngày còn đầu óc đâu mà làm với ăn. Mà nào có em nào ra hồn. Em nào cũng toàn mấy
lứa, rộng quá ống cống...
Thị đang uống nước, suýt sặc.
(còn tiếp)