Vài điều muốn nói
thì đã nói rồi, chỉ xin nhắc lại 1 chi tiết
- Khi các bạn nam nhi dân chủ hùng hổ át vía 2 phụ nữ
bằng những luận điệu bài Tầu, tôi chợt nghĩ, dường như chống Tầu là con bài giá
trị duy nhất của các bạn. Thù ghét người Tầu, là một thứ ẩn ức tông dật, do đó
với chiêu bài chống Tầu, các bạn sẽ thu hút được đám đông, những cái đầu vừa
ngu vừa nóng, trong ngắn hạn, bởi vì, tôi giả thiết,
nếu như vẩu tộc “rũ bùn đứng dậy sang lòa”, cộng sản vẩu sụp đổ, và một thể chế
dân chủ hiện diện, khi đó các bạn sẽ chống Tầu kiểu gì? Lại lượn lờ Bờ Hồ và chửi
bậy trên fb? Hãy nhìn sang Philipine, họ có một thể chế dân chủ, là đồng minh
quân sự của Mỹ, kết quả là vẫn bị Tầu cướp không bãi đá và đang đi kiện (củ
khoai). Nói như vậy để thấy rằng, chống Tầu chỉ là chiêu bài, không phải mục
đích của các bạn.
Chống Tầu chẳng liên quan gì tới tự do, dân chủ.
Nhìn chung, các bạn dân chủ ở xứ vẩu hiện nay đang phản
kháng chỉ vì các quan chức xứ vẩu tham nhũng quá đáng, chất lượng sống thấp,
các lĩnh vực quan trọng như giáo dục, y tế quá nhiều bê bối…v.v, tóm lại là phản
kháng vì bất mãn. Đặt giả thiết, nếu tất cả những điều này được khắc phục, chắc
các bạn sẽ bebe cất khúc hoan ca “Đảng đã cho ta mùa xuân”.
Tôi không phản đối các bạn về điều đó, bởi vì đó là
quyền của các bạn, nhưng tôi không thích một phong trào dân chủ bầy đàn với xuất
phát điểm là bất mãn, thừa hung hăng nhưng thiếu trí tuệ. Tôi muốn phong trào
dân chủ phải xuất phát từ sự tự nhận thức, từ nỗi nhục khi nhân quyền bị tước bỏ,
tự do bị xâm phạm. Tôi muốn phong trào dân chủ phải xuất phát điểm từ tri thức,
vì chỉ có như thế, nó mới tránh khỏi sự phản kháng vô minh. Muốn như vậy, các bạn
dân chủ cần học tập nhiều hơn nữa.
Hãy nhớ rằng, vẫn có thể có một xã hội phát triển về
kinh tế nhưng nhân quyền và tự do lại tụt hậu. Mô hình này rất nhiều, hãy nhìn
điều đó chỉ ở loanh quanh châu Á. Một cuộc sống đầy đủ về vật chất nhưng nhân
quyền và tự do bị chà đạp chúng ta vẫn sống tốt, nhưng đó mới chỉ là sống theo
kiểu loài vật.
Cũng nên nhắc các bạn, khẩu hiệu của cuộc cách mạng
hoa nhài Tunisia là: “Nhân quyền cần thiết hơn bánh mỳ”
Cuối cùng, tôi van xin các bạn, làm gì thì làm, đừng
nhân danh dân tộc, tổ quốc, nhân dân. Ai là nhân dân? Chỉ các bạn thôi sao? Những
cô bé làm phóng sự, họ không phải nhân dân? Nhân danh những điều to lớn, là bịp
bợm, là dối trá, là lưu manh. Hãy nhân danh nhân phẩm của các bạn, lương tâm của
các bạn, trí tuệ của các bạn, như thế vừa hợp lẽ vừa thành thật vừa không gây
phản cảm.