Bao giờ doanh nhân thành đạt không tiêu tiền mẹ, nhở?
Hôm qua mới bị mẹ chê là trình độ văn hóa thụt lùi, mặc dù hơi ấm ức nhưng đành chịu tại tớ hơi chậm trong lĩnh vực văn hóa, nghệ thuật, và nhân văn, thành ra ngậm ngùi đi ngủ. Sáng nay thức dây trí khôn tuôn trào suy nghĩ được nhiều lí lẽ chứng minh là mẹ sai.
Mẹ không nói rõ thụt lùi là so với cột mốc nào, nếu so với tớ nửa năm về trước thì mẹ sai tại vì tớ hiện nay đã tập tành viết blog tiếng Việt và tổ chức cuộc sống mỗi ngày tốt hơn.
Thụt lùi về trình độ học vấn cũng sai. Nói không phải khoe chứ tớ vẫn giữ kết quả học trên B ở tất cả các lớp, và top 5 trong các lớp tài chính.
Thụt lùi về cách nhìn nhận xã hội thì cũng sai nốt. Bằng chứng là tớ tự hào về các thành quả xây dựng đất nước nhiều hơn là xoi mói những sai sót hiển nhiên có trong giai đoạn phát triển ở bất kì quốc gia nào trên thế giới.
Thụt lùi so với sự phát triển chung của các bạn cùng trang lứa, cái này tớ nhiệt liệt phản đối. Nếu mẹ lấy trình độ văn hóa của đại bộ phận blogger trẻ đang khoe mình trên mạng làm cột mốc thì tớ xin chịu thua. Còn so với các doanh nhân trẻ đang thành đạt thì hãy đợi vài năm nữa khi tớ hoàn thành việc học và bắt đầu sự nghiệp thì mới có thể kết luân được.
Thụt lùi so với mẹ lúc trước. Cái này chưa chắc. Lúc trước công nhận giáo dục có nặng hơn bây giờ nhưng vì thế có thể cho mẹ 1 lượng kiến thức khổng lồ về văn hóa, phong tục tập quán, và xã hội Việt Nam. Thế nhưng hạn chế về địa lí, về công nghệ, và trang thiết bị đã hạn hẹp giới trẻ thời ấy tiếp xúc với văn hóa thế giới. Trong khi bây giờ internet với hơn 182 triệu websites, 500 triệu thành viên hoạt động thường xuyên ở các mạng blog, hay xã hội ảo, và youtube với gần 120 triệu clips được tải lên bởi thành viện trên toàn cầu, thì việc tìm hiểu văn hóa các nước dễ và còn nhanh hơn là chạy ra hiệu sách. Vì thế lớp trẻ thời ấy giàu tính dân tộc bao nhiêu, thì lớp trẻ ngày nay đa dạng về kiến thức thế giới bấy nhiêu.
Thụt lùi là tại vì môi trường xung quanh không tiến lên. Cái này thì chỉ có dân đen mới sợ gần mực chứ tớ lúc nào cũng phấn đấu và khẳng định mình chính là ngọn đèn sáng.
Nằm dài hết cái giường mà chả biết đến bao giờ mẹ mới nhờ được "ngọn đèn sáng" của mẹ