Thứ Năm, 19 tháng 5, 2011

VẬT TẾ


Và Beo dự đoán chuyện đang hot: ông HLV sẽ khó tránh
khỏi hình phạt của hãng Vietnamairlines, nhẹ nhất cũng mất dăm ba triệu nếu còn
muốn bay tiếp với hãng này. Lý do (thật sự) là ông và luật sư nói lắm quá, trên
báo.


Dự đoán kia Beo đưa ra cách
nay ba tuần, vào giữa thời điểm ào ạt các ranh
nhân lên tiếng trên tổng thể các loại báo bảo vệ, hiểu cách khác là ủng hộ,
hành động gây rối của ông HLV kia và thiên hạ đọc báo tin rằng, ngày toàn thắng
trước VNA đã điểm.


Kỳ thực không cần hiểu biết
gì về luật hàng không dân dụng hay các quy định của nhà tàu, chỉ cần đi máy bay
dăm ba lần trong đời, cũng đã có thể thấy ngay bố con giời kia sai lè lè ra. Đã
leo lên tàu nhất nhất phải tuân lời tiếp viên, thắt dây an toàn, đóng bàn ăn,
mở cửa sổ, ít tiền thì đừng làm phiền hạng C, vân vân và vân vân. Nhưng…


Nếu không phải VNA mà là hãng
tư nhân nào đó, ví như cái hãng tangtoc của ông Hà Dũng chả hạn, thì thôi rồi,
đời ông HLV kia có khi thành bã mía bã đậu, dễ gì được tưng tiu như ngừơi hùng
chống lại bọn độc quyền lũ cửa quyền như thế. Báo chí chiều chuộng ông đến mức
ông đòi…mở hộp đen máy bay, cũng tương  lên trang nhất. Ngày nào cũng thấy ông với  anh giai luật của ông lên báo khích lệ công luận, để rồi các comment nương
theo đó mà kể tội VNA. Beo bỏ công đọc 
cmt của  tờ báo mạng thì thấy, chí
ít có 3 commenters chưa từng đi máy bay lần nào khi ta thán ghế ngồi của VNA chật chội hôi hám hay tiếp viên cười đùa
ầm ĩ không thèm nghe khách gọi…


Câu chuyện nay đến hồi kết,
Beo thấy tội nghiệp nhất ông HLV. Khôn ngoan lúc này là ông chấp nhận nộp dăm
ba triệu tiền phạt, thay vì nghe xúi dại mà tiếp tục kiện cáo hay dọa mách tứ trụ triều đình ( hình ảnh thân cô thế yếu hẳn  được lòng đám đông hơn), báo chí được
hit còn ông sẽ mất sạch bách. Với nghề nghiệp của ông mà dẫn đến án cấm bay với
VNA thì chỉ còn nước, tự bỏ tiền túi đi thi đấu vì không tài vụ nào dùng tiền
nhà nước thanh toán vé của các hãng khác cho ông, trên các tuyến VNA có đường
bay.


Nhân danh bảo vệ cho sự thật
để rồi, cả vô tình lẫn hữu ý, thổi một cái móng tay thành con bò từ đó đẩy một va
chạm xã hội bình thường của một người bình thường thành bi kịch, báo chí bất
nhân ở chính chỗ đó.