Thứ Năm, 23 tháng 1, 2014

NGƯỜI ANH HÙNG HỌ NGỤY-phần của beo

1.
Cần phải phân biệt thật rõ, viết lại lịch sử và đánh giá lại lịch sử là hai động tác khác nhau hòan tòan.
Lịch sử của ta, đặc biệt lịch sử chiến tranh hiện đại, khi nhân chứng vật chứng còn đủ cả, mà không ít sự việc sự kiện, được sách sử ghi nhận được sách giáo khoa đưa vào, đã sai lạc khủng khiếp. Sự kiện trưa 30/4, quân  giải phóng đánh chiếm dinh Độc lập là một trong những ví dụ cực kì điển hình, Beo không cần dẫn chứng thêm nữa.
Thế nên, việc viết lại cho đúng, là vô cùng cần thiết, khi chưa muộn.
Đánh giá, nhìn nhận  lại lịch sử, ở xứ mình, lại không thuộc công việc của các nhà khoa học sử (vì nhà sử học còn bận tranh cãi chuyện tào lao xịt bọp trên báo chí và nghị trường), nó thuộc công việc của nhà chính trị. Và có ai dám phủ nhận, nhà chính trị không tận dụng những đánh giá kia cho mục đích rất- phi- sử của họ.
Việc quật mồ những người lính VNCH trong hải chiến Hòang sa năm 1974 trên báo chí trong những thời gian vừa qua, cũng là ví dụ cực kì điển hình cho nhận định trên của Beo.
Phải mở ngoặc chút xíu, Beo chỉ nói đến lọat bài trên báo Thanh niên vì chưa đọc các báo khác. Tư liệu lọat bài này không hề mới, gần như lấy lại rồi biên tập sơ sài tòan bộ các bài đăng rải rác trên các nguồn hải ngọai lâu nay.
Tin Beo đi, lọai lê lết hết bếp nhà anh Tư Sang đến nhà cửa nhà anh Ba Dũng như Tổng biên tập báo Thanh niên, thì không đủ dũng cảm tự ý tiên phong trong công cuộc nhìn nhận đánh giá lại lịch sử đâu. Chỉ có điều, ngu quá nên chạy quá đà tuyên giáo cho phép nên bị xoa đầu, mà thôi.
Ngu ở chỗ, liều lượng và mức độ đưa bài để công chúng trong nước chấp nhận được. Ba triệu người (cứ cho là con số ấy đi) hải ngọai là đáng quý, nhưng ba mươi triệu người trong nước lại là con số không thể hy sinh cho mỗi một mục đích: hòa giải dân tộc. Cái mục đích không cần cố gắng nhiều lắm, tự thân nó cũng sẽ diễn ra và trên thực tế, đã diễn ra ở mức độ gần kết thúc rồi.
Nói Quang Thông ngu,  cũng chưa chắc ai ngu hơn ai. Xới động cuộc quật mồ kia, chắc gì đã liên quan đến chính sách hòa giải hòa hợp dân tộc.
Vậy nó có còn mục đích gì khác?
Mỉa mai chính phủ bây giờ hèn kém không dám đối đầu, đánh nhau với Tàu như chính phủ VNCH chăng?


(rảnh quởn, chị dạy tiếp chú tổng này, giờ bận rồi)