Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014

CÓ KHỈ GÌ MÀ RỘN

Chính xác thì phải gọi chú là cựu nhân viên ngọai giao, vì  chú hết nhiệm kì từ 2012. Nhưng về nước, chú diếm hộ chiếu đỏ và nay, bùng sang lại Thụy Sĩ làm phát tỵ nạn chính trị.
Chú, nguyên thư kí của một bác thứ trưởng (nay đã nghỉ hưu). Thư kí lễ tân, tức  lên lịch công tác book vé máy bay nhà nghỉ…chứ không phải  tầm thư kí chắp bút. Trình vừa vừa phai phải củ cải đường chấm tương.
Thư kí thứ trưởng, nghiễm nhiên hàm vụ phó.
Ăn lộc sếp, chú đi sứ ở Bỉ, dẫn theo vợ là cô nuôi dạy hổ, quên, dạy trẻ. Và  vợ chồng chú, từ thuở ấy đã  kịp mua một căn nhà ở xứ, theo mình chocolat ngon cực trần đời và so với  một số nước châu Âu lân cận, khá nghèo.
Hết nhiệm kì, về nước. Chú đi tiếp 3 năm ở Genève.
Nay, hết khôn dồn dại, chú làm quả tỵ nạn chính trị.
Nói hết khôn dồn dại, là bởi chú không mấy khó khăn khi đợi con cái (đang định cư) nó bảo lãnh cho. Đường đường chính chính an hưởng tuổi già.
Giờ, thì nơi sinh thành ra chú, nơi nhịn miệng đãi khách cho chú đi đông đi tây, nó điểm mặt chú quân phản bội tổ quốc.
Cũng chửa biết ở xứ nhà băng nhà đá kia,  có cho chú tỵ nạn hay ko.
Vì, cộng sản cũng đã đụng đếu gì đến chú đâu. Bạ ai chán ghét căm thù cộng sản, làm phát tị nạn xứ khác cho thỏa sức nhân quyền  mí tự do rân trủ, có mà Việt nó đi vợi dân.
Mà Beo lấy đầu ra bảo đảm, bất cứ chàng-nàng rân trủ nào từ đám lưu manh hạ đẳng như Hiếu buôn gió, Bùi Hằng hay chí thức thượng đẳng như Lê Công Định, Nguyễn Quang A...xứ nào ngỏ nhời xin kiu mang hay ai xin tị nạn, sẽ được đi ngay tắp lự. Chạy chi cho khổ.
Chú vừa chạy có hỗn danh, Hùng híp.
(Chuyện hay nhất về Hùng híp, từ từ kể sau khi lục được hình minh họa)